TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 231

Tại phòng đợi của dinh Vua, ông Pêghilanh Lôdăng tiến tới gặp Angiêlic,
hơi hổn hển hỏi nàng:
- Đức lang quân của phu nhân đâu rồi?
- Chính tôi cũng đang tìm nhà tôi.
- Lần mới nhất phu nhân thấy ông nhà là bao giờ vậy?
- Tôi chia tay với nhà tôi sáng nay để tới nhà thờ lớn cùng với Công nương.
Còn bản thân nhà tôi thì đi với Ngài Gramông.
- Sau đó, phu nhân chưa gặp lại ông nhà ư?
- Chưa mà, toi vừa nói mà. Ông trông có vẻ bối rối lắm. Ông có điều gì cần
gặp nhà tôi ư?
- Nào ta hãy cùng đi đến dinh Công tước Gramông.
- Có cái gì xảy ra chăng?
Ông Pêghilanh không trả lời. Khuôn mặt ông đã mất đi vẻ tươi cười thường
lệ.
Tới dinh công tước Gramông, vị đại quý tộc này đang ăn trưa với một đám
bạn bè: ông nói rằng Bá tước Perắc đã chia tay ông sáng nay từ sau lễ Mexa
ở Nhà thờ.
- Bá tước lúc ấy chỉ có một mình ư? - Ông Lôdăng hỏi.
- Sao lại một mình? Lúc ấy tên người hầu da đen đi theo ông ta.
- Thôi ta đi nào, phu nhân! - Ông Lôdăng
bảo Angiêlic.
Đến quán rượu, ông Ăngđigiô khó khăn lắm mới ra được khỏi cái bàn ở đó
tụ tập những nhà quý tộc cáo quý hàng đầu đất Gaxcônhơ và Lănggơđốc.
Ông ta cho biết: không ai trông thấy ông Perắc cả.
Angiêlic lại đi theo ông Lôdăng qua các phố hẹp chật ních người. Hai người
đi vào hết nhà này đến nhà khác, hỏi dò tin, rồi lại đi tiếp.
Bá tước Perắc đã biến mất.
Angiêlic bỗng nhiên túm chặt lấy ông Pighêlanh và buộc ông ta phải nhìn
thẳng vào mình:
- Thôi đủ rồi, ông Pighêlanh ạ. Ông hãy nói đi. Tại sao ông lại lo lắng về
chồng tôi đến thế? Ông biết điều gì chăng?
Ông ta thở dài, và kín đáo gỡ bỏ mớ tóc giả rồi lau mồ hôi trán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.