TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 234

- Phu nhưn! Thưa phu nhưn!
- Chờ một chút, tôi xuống đây.
Nàng chạy bổ xuống, thắp một cây nến ở phòng đợi rồi mở cửa ra. Anh
người hầu da đen luồn vào nhà, nhanh nhẹn như con sóc. Đôi mắt anh sáng
long lanh một cách khác thường, và nàng nhìn thấy anh run rẩy tựa như vì
quá sợ hãi.
- Anh ở đâu về thế?
- Từ đăng kia. - Anh ta chỉ tay một cách mơ hồ. - Tôi cần một con ngựa.
Cần một con ngựa ngay bây giờ!
Hàng răng trắng sáng lóe trong một cái nhăn nhở dữ tợn.
- Chúng tiến công ông chủ - anh người hầu thì thào - vậy mà tôi lại không
có thanh gươm lớn trong tay! Trời ơi! Tại sao đúng ngày hôm nay tôi lại
không mang cây
gươm ấy theo người cơ chứ?
- Ý anh muốn nói gì vậy: chúng tiến công? Cuaxi-ba, ai tiến công?
- Thưa bà chủ, tôi không biết được. Làm sao tôi biết được, một tên nô lệ
khốn khổ như tôi? Một thanh niên tùy tùng đem đến cho ông chủ một mảnh
giấy gì đó. Ông chủ liền đi ngay. Tôi đi theo. Lúc ấy, không có nhiều người
trong sân ngôi nhà đó, chỉ có một cỗ xe ngựa mà các cửa sổ đều thả rèm
đen. Có mấy người xuóng xe và bao vây ông chủ. Ông chủ rút gươnm ra.
Lại thêm nhiều người đến, chúng xúm vào đánh ông tới tấp. Rồi chúng lôi
ông lên cỗ xe. Tôi kêu to lên. Tôi bám vào thành xe. Hai tên đầy tớ cũng đã
leo lên đứng ở phía sau cỗ xe, trên trục xe. Chúng đánh tôi thẳng tay cho
đến khi tôi ngã xuống; nhưng tôi cũng đã kéo một đứa ngã xuống và tôi bóp
cổ thằng này.
- Anh bóp cổ hắn ư?
- Với hai bàn tay tôi, như thế này đâu! - Anh da đen mở rộng hai bàn tay rồi
khép chặt lại, thành một cái kẹp cứng như thép - Tôi chạy đuổi theo xe ngựa
rất xa. Mặt trời nóng gay gắt quá, lưỡi tôi khô và cứng đờ ra, tôi khát nước
ghê gớm!
- Anh vào trong nhà uống nước đi, chuyện sẽ kể tiếp sau cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.