TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 244

Angiêlic cảm thấy bà chị sắp ôm choàng lấy cổ mình, nhưng hình như sau
đó lại thay đổi ý kiến và giữ một vẻ xa cách. Hai chị em hôn nhau chẳng lấy
gì làm nồng nhiệt.
Trông dáng người Oóctăngxơ thấy gầy hơn và cao hơn ngày xưa. Bà nói:
- Cô em tội nghiệp của tôi!
- Sao chị lại gọi em là cô em tội nghiệp? - Angiêlic hỏi.
Bà Phalô yên lặng ra hiệu về phía cô hầu gái và kéo em vào phòng mình.
Đây là một phòng ngủ rộng rãi đồng thời dùng làm phòng khách, vì thấy
bày nhiều ghế tựa,
ghế đẩu và trường kỷ quanh một cái giường có che rèm rất đẹp và trải khăn
phủ giường bằng lụa hoa màu vàng.
Căn phòng khá tốt vì những ô kính cửa sổ tráng thủy ngân những lúc trời
nóng thì bóng tối lại có phần dễ chịu. Sàn nhà lát đá được rắc nhiều đám cỏ
tươi cho mát. Angiêlic khoan khoái hít thật sâu mùi thơm thôn dã của cỏ
xanh.
- Chị có một tổ ấm rất hay - nàng nói với Oóctăngxơ.
Bà chị vẫn không tươi nét mặt lên chút nào:
- Đừng tìm cách đánh lạc hướng tôi bằng cách làm ra vẻ vô tư lự. Tôi biết
hết rồi.
- Chị may mắn thật, còn em thì thú thật em mù tịt về những chuyện xảy ra
đối với bản thân.
- Sao cô lại dại dột đến mức phô trương lộ liễu thân mình giữa Paris? -
Oóctăngxơ kêu lên và ngước mắt lên trời.
- Nghe này, chị Oóctăngxơ, chị chớ có làm bộ ngước mắt nhìn trời như vậy!
Không hiểu ông chồng chị thấy thế nào, nhưng em thì vẫn nhớ được rằng
xưa nay em chưa bao giờ có thể nhìn thấy chị giở trò ấy mà lại không điên
tiết, muốn vò nát đôi tai chị ra! Bây giờ em sẽ nói hết với chị điều gì em
biết, sau đó chị hãy nói cho em nghe điều gì chị biết.
Nàng thuật lại đầu đuôi chuyện hai vợ chồng mình đến Xanh Giăng đờ Lui
dự lễ cưới của Vua, rồi Bá tước Perắc bỗng dưng biến mất ra sao. Dựa vào
những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.