TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2488

quanh im ắng lạ kỳ. mắt ông quen dần với bóng đêm dầy đặc nhưng ông
biết rằng mình không thể nhìn trong đêm tối tinh bằng những người thổ
dân. Lần này ông chủ động đánh trước, quật cái báng súng lục bằng bạc vào
giữa mặt kẻ thù . cái bóng ngã xuống nhưng trong màn đêm đen kịt, những
cái bóng khác lố nhố kéo đến khá đông, vây quanh và sẵn sàng tóm lấy
người ông. Vì bị thương, ông đuối dần. Ông bỏ chạy, lao về phía sông để
thoát thân. Ông chạy nhanh tới dòng nước. khi vừa thấy hai bàn chân mình
đặt được đến bờ sông, ông nhảy ùm xuống nước. Dòng nước đen ngòm và
lạnh như băng giúp cho ông chỗ náu mình. Ông thấy như đang sống lại
cuộc vượt ngục của mình trong dòng sông Xen, mười lăm năm trước khi mà
ông tuồn người xuống nước từ trên cái thuyền mà mấy người lính ngự lâm
của nhà vua đã đặt ông xuống đó, giữa lúc ông còn mê man, gần như một
cái xác không hồn. Một vật gì va chạm mạnh cản người ông lại. ông bám
lấy những
cành cây, dựa người vào những rễ cây. Một luồng ánh sáng hồng lạnh lẽo
làm ông chói mắt: ông cảm thấy như có người ném một quả pháo hoa về
phía mình. Nhưng ngay sau đó ông biết rằng đó là màu hồng của bình minh
và ánh sáng rực rỡ của mặt trời mới mọc. một luồng sáng trắng chói mắt đã
thay thế cho cái màn đêm đen kịt, và ông hiểu rằng, mình chắc hẳn đã nằm
bất tỉnh một lúc hơi lâu sau khi đã lết được lên bờ sông. Ngay lập tức ông
nghĩ thầm: "Nàng! Angiêlic ... đằng kia, ở đồn.... Chuyện gì đã xẩy ra
thế?... Nàng đang gặp nguy hiểm... lại còn những đứa trẻ con nữa. ?. Ông
trở lại tỉnh táo ngay lập tức, và mặc dù đã mất kha khá máu, nỗi giận dữ bốc
lên trong đầu đã truyền cho ông một sức mạnh đáng sợ. ông giữ tư thế sẵn
sàng, dò xét và lắng nghe. Ông đứng lên chầm chậm, đưa mắt nhìn quanh
mình. Tuyết rơi đầy khắp nơi, vì thế tạo ra thứ màu trắng xóa chói mắt, sự
im ắng làm mọi tiếng động và tiếng bước chân bị dập tắt đi một cách đột
ngột. tuyết đã rơi giữa lúc đêm khuya quyện vào sương mù. Chỉ cần có
những tia nắng mặt trời đầu tiên là đủ để xóa ta cái màn sương mù dày đặc
và phong cảnh lại trở nên trong vắt long lanh. Bá tước Perắc hiểu rằng mình
đã ở khá xa đồn trại. Ông còn trông thấy được hàng rào màu tối sẫm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.