TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2510

trẻ đang tỏ ra kinh hãi. Bọn này giấu kín mặt trong váy mấy người đàn bà.
Lần này, tiếng thét được đáp lại. Hai tiếng nổ mạnh vang lên, một từ phía
bờ sông, không xa nơi tập hợp những tốp đi đầu của đạo quân Irôqua; còn
tiếng nổ thứ hai phát ra từ trên vách núi, đằng sau đồn. Nhiều tảng đá thật to
bay tung lên không và rơi xuống rầm rầm, được tiếng vang nhân lên liên
tiếp. Một cơn hoảng sợ lan ra trong đám người Irôqua, họ nhốn nháo. Nhiều
tên chạy đại vào những bụi cây dương liễu ẩn mình, những tên khác vội vã
nhảy lên xuồng. Những tên mạnh dạn nhất ra sức tập
hợp nhau lại và rút những mũi tên ra đặt lên dây cung. Nhưng lại có nhiều
tiếng nổ khác tiếp theo hàng lọat, đánh lạc hướng họ, khiến họ không còn
biết quay về đâu để đối phó. - Cái gì thế? - Uttakê hỏi, mặt tái đi - Những
người anh em của Người vừa thét lên chào ta-ông Perắc nói-Ta phải trả lời
họ. Thế người quên mất rằng ta là Người làm sấm sét ư?... Và ông mỉa mai
nói thêm: - Có gì phải sợ, Uttakê? Bọn họ sợ cái gì nhỉ? Đó chỉ là những
viên sỏi rơi thôi mà. Người thủ lĩnh Môhốc nhìn ông chằm chằm: - Ngươi
muốn gì ở ta? - Muốn thảo luận với người và những anh em của ngươi cái
giá của nợ máu. - Máu các thủ lĩnh của quân ta đã đổ. Người có thể trả giá
thế nào? - Chúng ta hãy cùng nhau thảo luận, và ngươi sẽ biết rõ. Uttakê
quay về phía quân lính của y và bắt đầu chửi mắng chúng. Nhưng tiếng của
y yếu quá không đi xa được. Perắc liền giúp đỡ và đưa hai tay lên làm loa,
anh nhắc lại rất to những câu chửi rủa thậm tệ mà người thủ lĩnh Irôqua nói
với người của mình. - Lũ chó! Lũ chó rừng! Hãy quay lại đây! Hãy thò mặt
ra xem nào! Đó chỉ là những viên sỏi thôi mà. Những huynh trưởng hãy
tiến lại gần đây. Chúng ta sẽ thảo luận về cái giá của món nợ máu... Dần
dần đám binh sĩ Irôqua lấy lại được bình tĩnh và có vẻ ưng
thuận bàn cãi việc trả giá cho món nợ maú. Dù sao, cuộc xung đột cũng đã
tạm lắng. Những người chỉ huy đã tiến lên, dẫn đầu họ là Tahutaghet lão
thành, khuôn mặt lầm lì rỗ hoa trông phát sợ. Theo gót những tướng lĩnh
của mình, đám Irôqua cũng leo lên dốc và tản rộng ra như làn thủy triều;
sườn đồi chẳng mấy chốc đã được phủ kín những thân người xúm xít, kẻ
ngồi người nằm ngổn ngang. Dưới ánh mặt trời mùi hôi của những thân
người cởi trần bốc lên từng đợt sóng mạnh mẽ, cùng với hàng trăm con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.