TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2781

Chỉ có gió lồng lộn quanh khu trại song Angielic chắc chắn là mình không
nhầm.
"Có ai đến"
Nàng quấn măng tô quanh người và lê bước ra phía cửa. Không ai thấy
nàng đi ra cả.
Bên ngoài, tuyết lạnh giá như trăm nghìn chiếc kim châm vào da mặt nàng.
Mặc dù mới là nửa buổi mà trời đã ngả ràng hoàng hôn. Chỉ nhìn thấy một
màn sương bàng bạc. Angielic ngẩng lên nhìn. Trên cửa hang, những bóng
người đang cúi xuống nhìn nàng. Các thổ dân! Những trận gió tuyết thổi
qua làm họ có vẻ nhòa đi hư ảo. Song nàng nhận ra họ ngay qua chùm lông
cắm trên đầu. Đó là thổ dân Irôqua. Nhưng điều lạ lùng và kinh ngạc hơn cả
là họ trần như nhộng, ngoài một mảnh
khố.

Chương 16:


Gần như không manh quần áo trên người. Họ cúi nhìn nàng trong cái rét
kinh khủng, gió làm chỏm tóc dựng ngược của họ dạt sang một bên, quấn
cả vào túm lông các tua viền bằng da ở khố của họ bay phần phật. Họ thò
cổ xuống miệng hang và tò mò nhìn ngó người đàn bà da trắng vừa xuất
hiện ở cửa hang. Gió rít quanh họ như đang ca ngợi một bài chói tai và ầm
ĩ. Tuy vậy, họ không hề run rẩy vì rét. Ánh mắt đen của họ ngời sáng, điềm
tĩnh. Bà Giônax cũng bước ra. Bà không mất thì giờ để bình phẩm về họ mà
huơ mạnh tay ra hiệu mời họ xuống.
- Hãy lại đây, các bạn trẻ, nhanh nhanh lên! Các bạn cứ đứng nhìn làm cho
chúng tôi đóng băng mất thôi. Sao rét mướt thế này mà lại nảy ra ý định đi
dạo chơi trần trụi như vậy?
Các thổ dân hiểu ra ngay. Họ cười phá lên và xòe bàn tay giơ lên chào hai
phụ nữ và đi thành hàng dài vào trại.
Họ có cả thảy sáu người, đi đầu là Tahutaghet thủ lĩnh bộ tộc Oneut, có bộ
mặt xấu xí, rỗ chi chít do bị bệnh đậu mùa, vẻ khinh khỉnh, họ không thèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.