TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2833

Ông ta xua tay từ chối cốc nước mát và tô thịt quay anh chàng Yan Lơ
Cuenec bưng tới. "Thật đáng tiếc - Angiêlic nghĩ một cách thiếu tôn kính -
những ông cố đạo này người ta không dễ gì lấy miếng ăn mà đấm mõm
được họ đâu... Ngày xưa cha Masêra tỏ ra xa hoa hơn".
- Mời cha xơi bữa - Đờ Perắc nài nỉ.
Giáo sĩ vẫn lắc đầu.
- Chúng tôi đã ăn trưa. Thế là đủ cho cả một ngày. Tôi ăn ít. Như người
Anh điêng... Nhưng ông chưa trả lời câu hỏi của tôi, thưa ông... Có phải
ông cố ý tuyển người trong số những kẻ có đầu óc phản loạn đối với Nhà
thờ hay không?
- Thật ra, thưa cha, điều mà tôi yêu cầu trước hết đối với những người tôi
thu nạp là phải biết sử dụng vũ khí, cây rìu và cây búa, phải có khả năng
chịu rét, chịu đói, chịu mệt nhọc, chịu trận mạc, tóm lại, chịu sự đối địch
mà không hé răng than phiền một lời, và trung thành với tôi, khuất phục tôi
suốt trong thời gian hợp tác và thi hành tốt những công việc tôi giao phó.
Nhưng nếu họ thành kính và sùng đạo thì tôi cũng không nhất thiết từ chối.
- Thế nhưng,
ông không cắm thánh giá ở một nơi nào hết trong những vùng ông đã thiết
lập.
Perắc không trả lời.
Làn nước phản chiếu mặt trời lặn đỏ rực như một đám cháy gieo vào trong
mắt chàng một đốm sáng chế giễu mà Angiêlic nhận biết rất rõ, nhưng
chàng vẫn kiên nhẫn và đặc biệt thân thiện.
Giáo sĩ nhấn mạnh:
- Phải chăng ông muốn nói rằng, trong đám người của ông có những kẻ mà
cái dấu hiệu tuyệt vời của tình yêu và sự hi sinh kia làm cho họ thấy chướng
và khó chịu?
- Có thể.
- Và nếu như trong bọn người của ông có những kẻ như người trẻ tuổi có
gương mặt cởi mở và thật thà vừa mới đem thức ăn đến cho tôi kia - có thể
đã từ một kỷ niệm tuổi thơ sùng đạo mà giữ được lòng thân ái đối với cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.