TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3060

bải hoải chân tay và khơi dậy trong nàng mọi thứ sợ hãi mê tín của thời thơ
ấu.
Khi một cái bóng vạm vỡ in hình lên góc của chiếc tàu, lờ mờ nổi lên trên
bóng tối xanh lục của rừng nàng tưởng chừng như một con đười ươi hay
một người
khổng lồ đang xuất hiện.
CHƯƠNG 4

Lọt qua những cành cây, một tia sáng phản chiếu của một mái tóc và một bộ
râu làm ngời lên cái ánh màu vàng lờm xờm. Râu vàng!
- Em đấy phải không ? - Ông ta nói,
Thấy nàng vẫn im lặng, ông ta tiếp tục bước đến gần nàng một cách nghi
ngại.
Đôi ủng nặng nề, phía trên lật ra ngoài để lộ hai đầu gối trần đồ sộ và rám
nắng nghiền nát cỏ đang trổ những bông hoa yếu ớt. Ông ta mặc một chiếc
quần cộc, một chiếc sơ mi trắng mở cổ và chiếc áo mặc ngoài bằng da
không có ống tay bắt chéo ngang bằng một dây đeo gươm rộng bản. Nhưng
trên cái dây đó không còn bốn khẩu súng ngắn và thanh gươm đánh giáp lá
cà cũng không còn đeo ở đó nữa. Ông ta cũng vậy, tên tướng cướp cũng
không có vũ khí.
Đến cách Angiêlic vài bước, ông ta dừng lại.
- Tại sao em cho gọi anh đến? - Ông ta hỏi - Em muốn gì ở anh nào?
Angiêlic lắc đầu quầy quậy.
- Em có cho gọi anh đến đâu - Cuối cùng nàng cũng bật nói ra được.
Đôi mắt xanh của anh chàng người Noocmăngđi chăm chăm nhìn nàng.
Phép lạ mà ông ta không tài nào chống lại được mỗi khi đứng trước mặt
nàng đã tác động đến ông ta và ông ta vứt bỏ ngay cái vẻ con thú rừng bị
dồn đuổi, và thế là con tim ông ta đã yêu thương.
- Con cừu non của anh ạ, trông em xanh xao quá! - ông
ta dịu dàng nói - và trên mặt em có cái gì vậy ? Em bị thương ư ?
Ông ta đưa tay ra, dùng đầu ngón tay sờ vào thái dương bị bầm tím của
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.