TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3185

Chàng rút từ túi áo ra đưa cho nàng một mẩu giấy nhàu nát. Nàng đọc đánh
vần những dòng chữ vụng về.
Vợ ông đang ở trên đảo Con Tàu Cũ cùng với gã Râu Vàng. Ông nên đến từ
phía Bắc để họ không nhìn thấy ông tới. Ông sẽ bắt gặp họ trong vòng tay
nhau.
Angielic rùng mình. Nỗi kinh hoàng vô cớ thỉnh thoảng xâm chiếm lòng
nàng mấy ngày vừa qua, một lần nữa ập tới, làm nàng khiếp hãi.
- Nhưng ai... ai có thể viết như thế?... Nàng ấp úng - Anh lấy mảnh giấy ấy
từ tay ai?
- Một thủy thủ trên tàu của Vanơrếch đưa cho anh, nhưng chỉ với tư cách
trung gian. Cùng với hắn, anh ra sức tìm kẻ đưa giấy cho hắn để chuyển cho
anh, nhưng không có kết quả. "Chúng" hành động như thế đấy. "Chúng" lợi
dụng thời cơ các đoàn thủy thủ lên bờ và hoạt động trên bến cảng để luồn
lách vào hàng ngũ chúng ta và hành động, sau đó "chúng" biến mất như
những bóng ma.
- "Chúng", "chúng" là ai?
Perắc có vẻ trầm ngâm.
- Trong Vịnh - Cuối cùng chàng nói - Có những kẻ lạ mặt lảng vảng và -
Chàng đã biết chắc chắn - Quan tâm đến chúng ta một cách quá mức.
- Người Pháp hay người Anh?..
- Anh không rõ. Có lẽ là người Pháp thì đúng hơn, nhưng chúng không
thuộc một màu cờ nào cả, và mục đích có lẽ là gây rối loạn trong hàng ngũ
chúng ta.
- Gã đàn ông da mặt nhợt nhạt đến bảo em là anh cần gặp em trên đảo, là
người của bọn chúng chăng?
- Chắc hẳn là như thế, và cả thằng cha trên đường đi Huxnốc, bịa ra chuyện
bảo anh là em đã bỏ đi Gunxbôrô trên tàu Lơ Rôsơle..
Chàng kể lại với nàng vì tin lời hắn, chàng đã quyết định đi theo Xanh -
Caxtin
tới Pantagoet, trên đường Gunxbôrô, sau khi thưởng cho kẻ báo tin cho
mình.
- Anh cho hắn mấy viên ngọc trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.