TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 323

Kiệt sức,
Angiêlic đưa đôi mắt điên dại và tuyệt vọng nhìn quanh. Nàng nhận ra
khuôn mặt của hai người quen, ông Ăngđigiô và ông Pêghilanh Lôdăng.
- Các ông, hãy cứu tôi! - Nàng van xin - Họ vừa mới tìm cách đầu độc tôi.
Họ đang đuổi theo tôi để giết tôi.
- Nhưng những kẻ định ám sát bạn đó là ai, bạn tội nghiệp của tôi? - Công
chúa Angriet cất tiếng dịu dàng hỏi.
- Họ ở kia!
Không đủ sức nói thêm gì nữa, Angiêlic chỉ tay ra cửa.
Mọi người quay đầu nhìn ra.
Đức ông nhỏ, em ruột Vua, cùng với người được ông ta cưng chiều là Công
tử Loren đang đứng trên ngưỡng cửa. Họ đã tra gươm vào vỏ và làm ra vẻ
thương hại buồn bã.
- Tội nghiêp, cô Angriet, - ông Hoàng Philip Ooclêăng vừa nói vừa tiến lại
gần cô em họ bằng những bước đi nhỏ nhẹ - tôi rất lấy làm tiêc vì câu
chuyện này. Người phụ nữ khốn khổ này điên rồi.
- Tôi không điên. Tôi nói với quý vị là họ định giết tôi.
- Nhưng, chắc vậy, bạn ơi, bạn nhầm lẫn rồi! - Cô công chúa tìm cách làm
dịu nỗi lo sợ của Angiêlic - Người mà bạn chỉ tay gọi là kẻ ám sát bạn, có
phải ai khác là Đức ông Ooclêăng. Hãy nhìn kỹ lại xem nào.
- Tôi đã được nhìn ông ta quá kỹ rồi! - Angiêlic kêu lên. - Tôi sẽ không khi
nào quên được khuôn mặt ông ta, suốt cả cuộc đời tôi! Tôi nói với các vị
rằng,
ông ta định đổ thuốc độc cho tôi. Ngài Prêphôngten, ngài là con người trung
thực, xin ngài cho tôi ít thuốc ít sữa, hay bất cứ cái gì, để tôi có thể chống
đỡ những tác hại của thứ thuốc độc khủng khiếp đó. Tôi van lạy ông... Ngài
Prêphôngten.
Kinh ngạc, miệng lắp bắp. Người quý tộc tội nghiệp này chạy vội đên một
cái bàn, lấy đưa cho người thiếu phụ một thứ thuốc bách bệnh nào đó. Tức
thì nàng giằng lấy nuốt vội.
Sự ồn ào đã lên tới đỉnh cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.