TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 325

- Hoàng thân Oóclêăng nói giọng the thé - lệnh của tôi cũng áp dụng đối với
cả hai vị đấy. Liệu tôi có phải báo cáo lên Đức vua rằng các vị đã tin nghe
lời lảm nhảm của con mụ điên hơn lời nói của em ruột Hoàng thương
không?
Hai nhà quý tộc cúi đấu xuống và chậm rãi rời căn phòng.
Sự bỏ rơi vào phút cuối cùng này đã kích động tinh thần đấu tranh của
Angiêlic.
- Đồ nhát gan! Nhát gan! Ôi nhát gan! - Angiêlic kêu lên, vùng đứng dậy và
nhảy ra đứng sau một chiêc ghế tựa để che thân.
Nàng chỉ kịp tránh được một mũi gươm của công tử Loren. Mũi gươm thứ
hai đâm trúng vai nàng chảy máu.
Cửa phòng bên cạnh xịch mở. Công tước Lôdăng và Hầu tước Ăngđigiô
nhảy xổ vào với lưỡi gươm tuốt trần. Hai người đã phục sẵn sau cánh cửa
hé mở, và giờ đây họ không còn chút phân vân nhỏ nào về ý đồ khủng
khiếp của em ruột Đức vua và người bạn thân của ông ta nữa.
Chỉ với một đường gươm, Ăngđigiô đã đánh bật gươm khỏi tay Hoàng thân
Philip Oóclêăng và đâm trúng cổ tay ông này. Lôdăng đang so gươm với
Công tử Loren, Ăngđigiô cầm tay Angiêlic kéo đi.
- Nhanh lên!
Ông kéo nàng chạy theo dọc hành lang, vấp vào người tên đầy tớ Clêmăng
Tonen. Tên này chưa kịp dùng khẩu súng, Ăngđigiô đã đâm lưỡi gươm
trúng
cổ họng hắn. Hắn ngã gục trên vũng máu.
Ông Hầu tước và người thiếu phụ chạy nhanh hết sức mình. Đằng sau họ,
Đức ông nhỏ cất giọng the thé như phụ nữ báo động cho toán lính gác Thụy
sĩ:
- Lính gác đâu! Lính gác! Bắt lấy chúng!
Hai người nghe thây tiếng chân chạy hòa với tiếng giáo mác loảng xoảng
vang lên phía sau họ.
- Theo hành lang lớn... Ăngđigiô nói hổn hển - đi sang điện Tuylơri... đến
chuồng ngựa, lấy ngựa! Rồi về nông thôn... Thế là thoát!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.