TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3263

Nàng thương xót số phận Ambroadin đờ Môđribua, một số phận trắc trở với
một quá khứ chất chứa buồn đau mà nàng cảm nhận trong lúc một lần nữa
cúi xuống cái thân hình mảnh mai rũ rượi kia. Bà ta đến tìm ở cạnh nàng
thứ gì vậy? Của cải, địa vị và cả đám người tôi tớ không thể mang lại cho
bà ta hay sao?
- Bà uống đi - Angielic bảo trong lúc nàng nâng cái đầu bất động của
Ambroadin lên và đưa ly cà phê vào sát môi.
- Không tốt - Bà ta nhăn mặt bảo.
- Cà phê, thuốc vạn năng tốt nhất trên đời đấy. Một lát nữa bà sẽ cảm thấy
dễ chịu thôi. Và bây giờ, bà cho tôi biết - Nàng nói tiếp khi thấy má người
thiếu phụ có
chút ửng hồng - Có phải bà tới đây một mình không? Có một cô hầu nào đi
theo bà không? Giôp Ximông thư ký của bà đâu?
- Không, không có ai hết, tôi đã nói với bà rồi mà. Tự tôi quyết định lấy khi
thấy con thuyền của người Acađi gặp thuyền của chúng tôi và họ bảo tôi là
họ về Gunxbôrô. Gunxbôrô! Bà! Cô bạn Abighen rất xinh đẹp của bà, tất cả
những con người dễ thương và dũng cảm, những ngày vui vẻ và chứa chất
sự kiện, sự tự do, bầu không khí được hít thở ở đây... Tôi không biết cái gì
xâm chiếm lòng mình. Tôi muốn gặp lại bà, muốn biết chắc bà đang sống,
đang tồn tại thật sự...
- Và họ để cho bà từ biệt mà như thế?...
- Tất cả bọn họ đều kêu la. Nhưng không quan trọng với tôi. Sự giục giã của
lòng tôi mạnh hơn lý lẽ của họ. Họ phải để tôi hành động tùy theo ý mình,
còn họ phải tiếp tục cuộc hành trình như tôi đã ra lệnh.
"Chắc chắn phải lộn tùng phèo lên thôi!" - Angielic nghĩ bụng.
- Tôi biết làm cho người ta vâng lời - Ambroadin nói thêm, một thoáng
thách thức đột ngột hiện trong đôi mắt mở to.
- Vâng, tôi biết. Nhưng dẫu sao bà đã hành động một cách điên khùng.
- A! Bà chớ la rầy tôi. Tôi không thể thấy rõ lòng mình nữa. Trái lại, hôm
nay, không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.