TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3277

Lần này Angielic cố không cãi lại. Ambroadin bắt đầu làm nàng điên tiết
thật sự. Cái mớ hổ lốn giữa tính cách
của "Bà ân nhân" đạo Cơ đốc lẫn tính chất ngây thơ và một thứ bản năng
tâm lý học sâu xa, quả là khó chịu. Đúng, thực tế, Angielic bị xúc phạm.
Nhưng xét cho cùng nàng không thể không nhận là những lời của bà công
tước có phần nào đúng đắn: chúng diễn tả, có thể là cụ thể hóa ra mối tai
họa đã từng đè nặng và sẽ mãi mãi đè nặng lên vợ chồng nàng, tai họa xảy
ra tới từ một đám người không thể nào, trong hiện tình của chúng chấp nhận
được vợ chồng nàng như hiện nay họ đang sống.
Bất giác nàng bước tới cửa sổ. Đêm thăm thẳm, tối đen như mực. Cảm giác
cô đơn bao vây nàng và Perắc, nàng thấy hầu như không sao chịu nổi. Nàng
nghĩ tới những lời dọa dẫm họ đã phát hiện ra nhưng không thể xác định
chính xác được và một nỗi khiếp hãi thực sự bóp nghẹt trái tim nàng. Kẻ
nào định tiêu diệt họ? Chúng khôn khéo lắm! Thông minh lắm! Hành vi của
chúng vượt ra ngoài tài trí con người.
"Mi nghĩ tới quỷ Xatăng? - Một tiếng nói nội tâm cất lên - Mình không
biết!... Nhưng còn Chúa?... Mình tin Chúa. Cầu xin Chúa phù hộ chúng
con!.."

Nàng quay lại cạnh Ambroadin! Hai tay chắp lại trên đầu gối, bà ta vẫn
không rời mắt khỏi nàng.
- Tôi làm bà phiền lòng! Bà tha lỗi cho tôi... Tôi thường vụng về đối với
bà... có lẽ vì tôi muốn hiểu bà để đến lượt mình có thể giúp bà. Bà đã làm
bao...
- Bà đừng lo cho tôi - Angielic đáp nhẹ nhàng.
- Vậy ai sẽ lo, sẽ quan tâm tới bà? - Ambroadin vừa nói vừa xoắn chặt hai
bàn tay vào nhau - Ở đây bà cô đơn quá. Vì sao ông nhà không đưa bà cùng
đi? Nếu yêu bà ông ta phải cảm thấy là bà có thể gặp những bước hiểm
nghèo và không bỏ mặc bà một mình như thế này...
- Anh ấy muốn đưa tôi đi. Nhưng tôi không thể xa Gunxbôrô. Tôi phải chờ
Abighen sinh nở đã...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.