TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 329

công. Anh đang kết thúc những năm tập sự trong nghề. Sau đó, anh sẽ bắt
đầu đi bộ vòng quanh nước Pháp. Anh sẽ đi lang thang từ thành phố này
sang thành phố khác, học tập
tất cả những cái gì liên quan đến nghề vẽ và nghề khắc gỗ. Để kiếm sống,
anh sẽ đi làm thuê cho các họa sĩ, hoặc là sẽ đi vẽ chân dung cho các thị dân
giàu có. Sau này anh sẽ bỏ tiền mua tước vị một thợ cả. Anh sẽ trở thành
một họa sĩ lớn. Có lẽ anh được giao trách nhiệm vẽ trang trí cho các trần
nhà của điện Luvrơ.
- Còn em? - Angiêlic nói - Anh không hỏi chuyện về hoàn cảnh em ư?
- Anh không dám đặt câu hỏi, - Anh nói với vẻ lúng túng. - Anh biết rằng,
trái với ý muốn, em đã lấy một con người mặt mũi xấu xí, dữ tợn. Cha
chúng ta vui mừng về đám cưới đó, nhưng tất cả anh em mình đều thương
em, Angiêlic tội nghiệp. Vậy là em đã đau khổ nhiều ư?
- Không, anh ạ. Bây giờ em mới đau khổ.
Sắp thổ lộ tâm tình với anh mình, Angiêlic lại do dự. Tại sao nàng gây
phiền muộn cho chàng trai này, con người vốn dửng dưng với mọi cái gì
không phải là công việc vẽ mà anh say mê?
- Em đang ở nhà chị Oóctăngxơ ở Paris này. - Nàng nói.
- Oóctăngxơ ư? Gớm con người mới khó tính chứ! Khi đến Paris, anh phải
cố gắng mới đi đến thăm cô ấy, vậy mà anh đã phải chịu đựng ngồi nghe
bao nhiêu lời ca cẩm của cô ta! Cô ta xấu hổ đến chết đi được, khi thấy tôi
bước bào nhà cô ta với đôi giày cà
khổ.
Angiêlic nắm bàn tay chai cứng của anh ruột trong tay mình một cách yêu
thương.
- Chắc anh cũng đã trải qua nhiều gian nan lắm nhỉ?
- Không gian nan lắm đâu. Khi cuộc sống trở nên chật vật đôi chút, đôi khi
anh lại đến gặp ông anh của chúng ta, ông linh mục dòng Tên, xin anh ấy
cấp cho mấy đồng êquy.
- Anh Raymông nay ở Paris ư? - Angiêlic kêu lên.
- Phải, anh ấy sống ở trong tu viện Lơtămplơ, nhưng làm cha tuyên úy cho
rất nhiều tu viện khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.