TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3336

lung lạc. Thế nhưng mụ ta căm ghét mẹ tới mức con nghĩ không thể có mối
căm ghét nào sâu xa hơn..."Thế ra mẹ cậu dạy khôn cho cậu đấy à? Và cậu
muốn vâng lời bà ấy như một đứa trẻ ngoan ngoãn, cậu ngốc quá chừng! Bà
ấy không cần giữ cậu cho bà ấy đâu. Bà ấy tưởng mọi người đều yêu mến
mình và sẵn sàng làm theo ý mình, nhưng thực ra không khó gì lừa gạt bà
ấy bằng cách làm bà ấy mềm lòng".
- Nếu bà ta nói như vậy.... - Angielic nghẹn ngào kêu lên. Nếu bà ta nói như
vậy với con.... con trai của mẹ, thì.... bà ta quả là yêu quái..
- Đúng, mụ ta là yêu quái!
- Canto đáp.
Cậu bỏ mền ra và vớ lấy ủng.
- Mẹ đi với con-Cậu ta quả quyết - Con nghĩ là vào giờ phút này, con có thể
cung cấp cho mẹ một vài bằng chứng thú vị....
Hai mẹ con đi vào làng. Bất giác họ bước đi lặng lẽ không gây tiếng động
giống như khi họ tiếp xúc với người da đỏ.
Đêm khuya. Đèn nến của nhiều người làm việc khuya đã tắt. Trong bóng tối
mắt Canto vẫn thấy rõ như mắt mèo. Cậu ta dẫn mẹ đi một cách chắc chắn.
Hai mẹ con đến trước một quảng trường nhỏ, dưới chân đồi nhà cửa thưa
thớt.
Canto chỉ một ngôi nhà vẻ khá rộng rãi có một hàng lan can nhỏ bằng gỗ,
chênh vênh trên những bậc đồi đầu tiên.
- "Bà ân nhân" ở kia - Cậu ta nói nhỏ - Và con cam đoan vào lúc khuya
khoắt này, mụ ta không ở nhà một mình đâu mà đang tiếp bạn tình đấy.
Cậu ta chỉ cho Angielic đến nấp sau một tảng đá kín đáo nhưng vẫn có thể
quan sát xung quanh nhà.
- Con sẽ đến gõ cửa ở trước mặt nhà. Nếu trong nhà có một người đàn ông
như con dự đoán và y không muốn bị lộ mặt thì y sẽ trốn qua ô cửa sổ kia ở
mặt sau. Mẹ không thể không thấy và nhận ra y vì trăng trong đám mây kia
vẫn đủ tỏ.
Angielic chờ đợi, mắt dán vào mặt sau nhà tối om.
Mấy giây phút trôi qua. Rồi có tiếng lục đục và, đúng như Canto dự đoán,
có một kẻ nhảy qua ô cửa sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.