TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 336

Từ phòng sau, vọng ra tiếng chủ quán ra lệnh cho người làm công và tiếng
hàng loạt phuy rượu lớn lăn rầm rầm trên sân gạch.
Giật mình thức giấc, Xécbalô vùng đứng lên, và bất thình lình rút gươm ra
hét:
- Thưa quý vị, tất cả hãy nghe đây! Tôi sẽ lên đường chiến đấu, chống lại
Nhà Vua!
- Im đi, ông Xécbalô! - Angiêlic hoảng sợ van xin.
Ông ta nhìn nàng ngờ vực, đôi mắt ngơ ngác của người say rượu chưa tỉnh
hẳn.
- Bà không tin tôi sẽ làm việc ấy ư? Bà chưa hiểu rõ những người xứ
Gaxcônhơ đấy mà, thưa phu nhân.
Vừa vung gươm, ông ta vừa bước ra cửa, vấp phải ngưỡng cửa và ngã dúi
ngã dụi. Chẳng ai buồn để ý đến những câu lảm nhảm của ông ta. Đám
khách ăn tiếp tục ngáy khò khò, còn chủ quán thì cùng với người bán rượu
lẻ, đang quỳ gối trước các thùng phuy để nếm rượu nho trước khi ngã giá.
Gôngtởtăng dụi mắt, ngáp và nói:
- Lạy Chúa! Đã lâu lắm rồi tôi mới có một bữa chén no nê thế này! À, mà
có phải chuông nhà thờ đang rung lên trong lễ cầu
nguyện buổi sớm không đấy?
- Chắc đúng rồi, còn gì nữa! - Đêgrê đáp.
Gôngtơrăng đứng lên vươn vai nói:
- Anh phải đi thôi, Angiêlic ạ, kẻo ông họa sĩ, ông chủ của anh, lại kì kèo.
Cô nghe anh đây, hãy đi cùng với luật sư Đêgrê đến gặp anh Raymông ở tu
viện Tămplơ. Tối nay anh sẽ ghé nhà Oóctăngxơ, mặc cho cô ấy mắng mỏ.
Anh nhắc lại với cô lần nữa, hãy rời Paris đi. Nhưng anh biết rằng cô là con
lừa bướng bỉnh nhất trong tất cả đàn la, đàn lừa mà cha chúng ta nuôi được
từ trước tới nay...
- Chỉ trừ anh thôi! - Angiêlic đáp lại.
Tất cả bọn cùng ra đi một lượt, theo sau là con chó có tên gọi là Xoócbon.
- Sáng dậy muốn được tỉnh táo, xin mời uống vài ngụm mặt trời! - Người
bán rượu trắng rao lanh lảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.