TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3404

- Thế là người Coocnoay, nhưng về phía bắc. Họ cùng nói một thổ ngữ như
người ở xứ Coocnoay thuộc Anh, thế chủ anh tên gì?
- Nếu ông hỏi ông ấy thì ông ấy sẽ nói.
- Tốt lắm và chúng tôi sắp làm việc đó bây giờ. Vì chúng tôi không có
thuyền nên muốn nhờ anh chở chúng tôi đến gặp ông ấy.
- Tất cả đám người này à? - Người kia hoảng hốt hỏi.
Angielic vội vã can thiệp"
- Hãy gượm chút ngài hầu tước. Chúng ta cần biết tàu ông chủ ấy thả neo ở
đâu và có phải ở trong vùng chúng ta muốn tới hay không, tức là Titmagusơ
gần Toocmăngtin...
Quả là những người Brơtanhơ ở Coocnoay dựng lều ở đấy trong
mùa hè. Họ ký hợp đồng từ nhiều "thế kỷ" với ông già Parix mà Titmaguso
là trụ sở mùa hè vài trạm trao đổi hiện vật của ông.
- Bãi phơi cá thì đẹp và bãi biển lại rộng. Chúng tôi có thể vận động mà
không gây trở ngại nào cho công việc. Thuyền bọn cướp biển đến đậu rồi
lại ra đi. Chúng tôi nhậu nhẹt chút ít với họ
- Ở đấy, lúc này, có một phu nhân người Pháp, bà công tước đờ Môđribua
phải không? - Angielic hỏi giọng cố làm ra vẻ thờ ơ.
- Ui dà, một con đĩ ra trò! Nhưng đâu phải cho chúng tôi mà là cho bọn
cướp biển và lão già. Dẫu sao tôi cũng không biết đi đâu. Có thể bà ta
không phải là cho ai cả. Chúng tôi, dân đánh cá, chúng tôi không dính vào
cái xã hội ấy. Chúng tôi có thể tán tỉnh chút ít mấy cô con gái đi theo bà ta,
nhưng họ bị canh giữ cẩn thận lắm; vả lại, đang mùa cá, chúng tôi làm việc
cật lực, hết cả hơi sức và ông chủ kèm chúng tôi chặt lắm.
Angielic lo ngay ngáy gã đánh cá gắn liền tên của Perắc vào tên của
Ambroadin. Nhưng hắn không hề nhắc tới. Nàng hơi sợ và không muốn
hỏi. Hầu tước đờ Vinlơđavray kinh ngạc mở to mắt.
- Thế nào? Tôi nghe nói cái gì thế nhỉ? Bà công tước đang ở đấy và bà có
biết! Thế mà bà không nói cho tôi hay?...
- Tôi thấy không cần thiết.
- Không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.