TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3478

đã che kín cả bầu trời... Dẫu sao tôi cũng đã làm được điều đó. Bà không
còn trông thấy chim nữa.
Bà ta lại ngả đầu ra sau như thể kiệt sức.
- Hả! Vì sao bà yêu biết bao sự vật, biết bao con người chứ không yêu tôi?..
Chỉ không yêu một mình tôi.
Bà công tước như văng ra những lời cuối cùng này trong một cơn cuồng nộ
với cả vẻ tự ái khủng khiếp.
- Thế là tôi thề nguyền phải tiêu diệt bà và cả ông ấy, cả hai vợ chồng bà,
bằng phản phúc, bằng ô nhục, cuối cùng bằng cái chết và sự đày đọa linh
hồn ở nơi địa ngục!
"Mụ ta nói như vậy - Angielic nghĩ bụng - tựa một đứa bé trong nỗi kinh
hoàng tột cùng - tức là mụ ta tin chắc vào chiến thắng. Vậy quyền lực của
mụ ta ra sao? Nhờ ai mà có?"
Nàng sợ những ngón tay cầm lược của mình run rẩy. Nàng sợ hơn cả là
trong một sự phản ứng tự vệ, nàng có thể nhảy bổ vào giết chết kẻ tội phạm
để
nó không thể làm hại được nữa. Giá là một con thú rừng tấn công mình thì
nàng làm như vậy. "Cẩn thận! - Một tiếng nói nội tâm khuyên nàng - Những
hành vi như vậy, dù chính đáng tới đâu, mi cũng phải trả giá đắt đấy! Người
ta làm gì khi đứng trước một con thú dữ mà trong tay không có vũ khí?
Người ta phải bình tĩnh. Mi phải nhớ điều đó. Đấy là lối thoát duy nhất...
Nếu quả là có một lối thoát!"

Nàng chậm rãi tiếp tục chải tóc và bỏ xõa lên vai, Ambroadin im lặng quan
sát rồi bước xuống võng tới cạnh Angielic. Nàng theo dõi động tác của bà
ta. Nàng có cảm giác như đứng trước một con thú có nọc độc, Ambroadin
tỏ ra thích thú thấy nàng tái xanh.
Để tỏ ra không lúng túng, nàng mở xắc, sắp đặt lại đồ đạc bên trong. Bất
giác Ambroadin nhìn vào xắc và hốt hoảng kêu lên:
- Cái gì kia?
Bà ta vừa trông thấy chiếc dùi cui bằng chì Angielic đã lấy trong tay gã đàn
ông bị Picxaret giết chết trên bãi biển Xagaguso.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.