TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3488

để rỉ ra giữa thanh thiên bạch nhật từng giọt, từng giọt những biểu hiện kinh
hoàng nhất của sự điên loạn.
Đêm đã khuya, Vinlơđavray chia tay, Angielic muốn để đèn sáng nhưng bị
gió thổi tắt. Nàng không sao ngủ được và bắt đầu cảm thấy lạnh.
Qua ô cửa sổ, bóng đêm loãng ra thành một thứ ánh sáng xám xịt, mờ đục,
nhưng cũng đủ để nàng nhận ra lờ mờ một bóng người đi qua, che khuất ô
cửa sổ. Nàng hiểu ngay là có người vào nhà và đang đứng tựa người vào
bức tường bên phải.
Tay đặt lên cò súng, nàng chờ nghe một hơi thở. Không có gì hết. Nhưng
bỗng có tiếng lạo xạo của những cái vỏ sò biển và một mùi vị quen thuộc,
Picxaret! Anh chàng người da đỏ!..
Nàng không nghĩ tới chuyện đánh bật lửa nữa. Nếu anh ta quyết định canh
gác cho nàng ngay trong nhà thì chắc hẳn có lý do. Thật kỳ lạ, hầu như
ngay lập tức,
nàng ngủ một giấc ngủ thoải mái.
Nhưng Angielic sực tỉnh vì nghe có tiếng vật lộn. Như tiếng động của một
con thý nhảy thình thịch trên sàn nhà.
Trời vẫn chưa hừng đông.
Angielic bật lửa. Nàng thấy Picxaret đang nằm đè lên một người trên mặt
đất.
- Hắn đã lẻn vào nhà bà.
- Ai thế?
Ánh đèn rọi vào bộ mặt rám nắng và kinh hãi của một gã thủy thủ trẻ, hình
như là một người Brơtanhơ và ở trong đoàn thủy thủ của lão chủ tàu đánh
cá thu.
- Mi đến đây làm gì?
Hai môi chàng trai run rẩy, không nói được nửa lời.
- Mi định làm gì, nói đi!
Cuối cùng, hắn ấp úng được mấy tiếng.
- Đến cầu cứu bà... thưa bà.
- Vì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.