TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3564

phía trước vén lên đúng thời trang trên những nếp gấp của một chiếc váy
bằng nhung màu đỏ thẫm được điểm thêm phía dưới bằng hai đường viền
màu bạc.
Một tay nàng giữ những nếp gấp của chiếc váy để bước lên cầu thang cho
đỡ vướng, tay kia giấu trong một bao tay bằng lông thú màu trắng, đeo vào
cổ bằng một sợi dây bạc.
Cử chỉ của Angiêlic duyên dáng quá, thoải mái quá, đến nỗi Vinlơđavray
phải thì thầm:
- Bà ấy có dáng đi từ trên cầu thang lớn của điện Vecxay, bên cạnh nhà vua
hay không?...
- Người ta đồn rằng bà ấy đã làm... - Cáclông lẩm bẩm.
- Thế nào? Đi từ trên cầu thang lớn ở Vecxay ư? Bên cạnh nhà Vua ư?
Người quản lý không thể trả lời mà chỉ hít hít với ve tán đồng. Vinlơđavray
lại ngoắc ông ta một lần nữa.
- Ngài! Ngài biết nhiều chuyện về bà ấy phải không? Kể cho tôi nghe đi
nào! Được, ngài không chịu nói ra, nhưng một ngày nào đó tôi sẽ làm cho
ngài phải thú
thật hết mọi chuyện...
Nổi bật trên nền trời còn sáng bóng đen thoáng qua của một con vật nhỏ
hiện dọc lan can, và bằng mấy bước mềm mại, nó đến gần đoàn người, nằm
xuống trên boong tàu trước mặt Angiêlic và sau khi chăm chú nhìn nàng, nó
tiến lên dẫn đầu đoàn người một cách long trọng, chiếc đuôi vểnh lên thành
một chùm.
- Con mèo - Vinlơđavray vui vẻ kêu lên - Phải thấy là tất cả những con vật
cũng đi hộ tống nữ bá tước đờ Perắc và thích được bà ấy che chở. Ôi! Nếu
như ông được thấy bà ấy với con gấu ở Gunxbôrô.
- Con gấu nào? - Cáclông giật mình.
- Một con vật to đùng, mình đầy lông lá, hung dữ khủng khiếp, thế mà nàng
quỳ xuống trước mặt nó, vuốt ve nó, ngọt ngào nói chuyện với nó.
- Nhưng chuyện đó rất đáng lo ngại! Sao ngài không nói cho tôi biết là nữ
bá tước đờ Perắc có những quyền lực như thế?
- Đấy là một cảnh tượng không thể nào quên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.