TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3649

của thằng bé giống nét mặt của người nào đó mà bà ta quen biết.
- Có phải ông Vinlơđavray, người tôi vừa trông thấy lúc nãy không? - Bà ta
hỏi - Hình như trông thấy tôi, ông at đã trốn
chạy phải không?
- Chắc là thế, không có cái gì qua được mắt ông ta đâu.
Rồi sang chuyện khác.
- Cái hộp đựng thuốc rất đẹp này, để trên bàn kia, là của bà?
- Vâng, trong hộp tôi có nhiều thứ thuốc dùng vào những trường hợp cấp
cứu. Đi đâu tôi cũng mang theo.
Nàng còn nói rõ là sẽ đi chuẩn bị một số bông băng để chữa vết thương do
không khí mặn ẩm ướt trên tàu gây ra cho đứa trẻ và cả người bảo mẫu của
nó. Da tay của bà này trông như bị gặm nhấm và dưới chiếc khăn quàng, cổ
bà ta đỏ lựng lên và đang mưng mủ.
- Thế này thì chắc bà đau lắm!
- Không sao. Có nghĩ lý gì đâu so với những vết thương của Chúa Giêsu.
Bằng một cử chỉ thân ái, bà ta đưa chiếc bát cho Angiêlic cầm lấy, và cùng
với một cử chỉ như thế, bà ta đặt tay lên cổ tay Angiêlic để giữ nàng lại.
- Bây giờ thì đến lượt bà, thưa bà. Tôi đã làm theo lời bà, bà phải trả lời tôi.
Bà là ai?
CHƯƠNG 5

Angiêlic có cảm giác là câu trả lời của nàng sẽ định đoạt số phận nàng ở
Canada. Điều này sẽ diễn ra trong một lĩnh vực mà sức mạnh của vũ khí
cũng như của cải không có trọng lượng và cũng không thể làm gì được.
Nàng lấy hết can đảm để trả lời:
- Tôi là vợ của tên "cướp biển" - nàng nói - Phải, của người mà bà đã gọi
như thế.
- Nói một cách khác, bà là nữ bá tước đờ Perắc.
Angiêlic cúi đầu
khẳng định là đúng.
Mắt nhìn chăm chăm vào Angiêlic, nhưng vẻ mặt bà ta không hề thay đổi.
Hình như bà ta đã phần nào lấy lại sức khỏe, bà ta ngồi dậy, đứng lên rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.