TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3661

Sống với Giôphrây lúc nào cũng vui thích. Chàng rất tự tin ở mình. Bao giờ
chàng cũng đi giữa mọi người mà không sợ sự khác lạ của người ta, cố tình
biến họ thành những người bạn và thuyết phục họ nếu họ tỏ ra là kẻ thù.
Phải chăng tính cách đó đã bắt nguồn từ cái tỉnh quê hương kỳ lạ của chàng,
tỉnh Lăng gơ đốc, đấy là năng khiếu trời cho, bao gồm cả khoa học lẫn tiềm
thức con người? Đối với chàng nguy nan trở nên thú vị.
Hai con mắt của Giôphrây cười với Angiêlic từ phía sau chiếc mặt na.
Chàng đi đến gần nàng.
- Theo tôi thấy thì em chinh phục được những người Canada rồi đấy.
- Đây chỉ mới là Taduxắc. Taduxắc không phải là Kêbếch.
- Đây là con đường đang đi tới.
- Và anh thử tưởng tượng là em may mắn gặp được bà Buốcgioa rất nổi
tiếng, từ Mông tơ rê an... Em còn nhiều cơ may khác nữa.
Perắc đứng gần Angiêlic. Chàng chỉ thấy nàng và đối với chàng chỉ tồn tại
có nàng mà thôi. Nàng
đưa tay về phía những chiếc bình trên bàn.
- Ngài muốn uống gì, thưa đức ông Rescator?
- Chẳng uống gì đâu... chỉ ngắm em thôi.
Nàng nhớ lại món quà chàng tặng nàng sáng nay một cách bất ngờ, chiếc
đồng hồ trên bông hoa huệ nàng đeo trước cổ.
- Tại sao anh cho em chiếc đồng hồ đó? - nàng hỏi.
- Tại sao không?
Nàng quay ngoắt lại với chàng, thăm dò cái nhìn của chàng qua khe hở của
chiếc mặt nạ. nàng đặt một ngón tay lên má của chàng nơi có vết sẹo với
một cử chỉ đàng hoàng, quen thuôc, thân thiết.
- Ôi! Anh - nàng nói - Anh!
CHƯƠNG 8
Đêm hội tưng bừng đến cao độ. Những bài hát và điệu nhảy nối tiếp nhau.
Bỗng một ý nghĩ nảy ra trong đầu Angiêlic và nàng rời khỏi đám hội trong
đó nàng vừa mới nâng cốc và uống rượu chúc sức khỏe Tân Pháp quốc và
những người dân Taduxắc ngồi ở hàng đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.