TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3691

Một trong số những người thợ rừng vừa mới tới đang đi lên dốc. Qua nụ
cười có thể đoán thấy hình như người quen. Khi chỉ còn cách vài bước, cả
Mẹ Buốcgioa và Angiêlic đều lần lượt nhận ra.
- Eloa! - Một bà kêu lên.
- Macôlê! - Bà kia gọi tiếp.
- Ôi! Ôi! Thật là thích thú được hai bà đẹp như thế này đón tiếp - Ông ta vui
vẻ nói.
Đúng là ông già Macơlê. Ông ta bị nắng gió của rừng già nung đốt nom như
một quả táo khô, giống người Anh điêng với chiếc áo choàng bằng lông
thú, nước da bóng lộn như da
thuộc, đôi mắt tươi cười nhưng nhợt nhạt và long lanh như dòng nước chảy.
Người ông ta thẳng đơ, mảnh khảnh, dáng đi nhanh nhẹn, mặc bộ quần áo
da may theo kiểu Anh điêng. Cuộc đi bộ dài ngày từ thượng Kenơbếch khởi
hành vào mùa xuân đến Taduxắc đã sang thu, hình như không làm ông ta
mệt nhọc lắm.
Ônôrin mừng quá.
Như được báo trước bằng những cần ăng ten vô hình, người làng đổ ra phía
họ.
Angiêlic kể cho mọi người xung quanh biết ông Eloa Ma cơ lê đã từng trú
đông với vợ chồng nàng tại pháo đài của họ ở Thượng Ke nơ bếch như thế
nào và tính cần cù, vui vẻ của ông ta đã giúp ích cho họ bao nhiêu.
- Trong cuộc trú đông đó người ta đã thấy được nhiều điều - Ma cơ lê nói
với vẻ trịnh trọng - Hãy nghe đây, bà con. Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua
gian nguy và sống sót. Thật thần kỳ!
- Và ngày lễ Giáng sinh thật tuyệt vời! Không có một cái lễ nào vui như thế.
Đến cả ngài Thống đốc trong lâu đài Xanh Lui cũng không có một cái lễ
nào vui như thế. Chà! Bao nhiêu là vàng trên bàn.
- Hôm đó bác đẹp quá, bác Ma cơ lê ạ. Bác mặc chiếc áo gi lê có hoa và đội
tóc giả - Ônôrin nói.
- Chắc hẳn cô con dâu của ông thích ông ăn mặc như vậy - Mẹ Buốcgioa
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.