TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3836

Trên phố Thượng Ôxtasơ Banixterơ đi qua dãy phố Xanh An để về ngôi nhà
tồi tàn của mình. Đó là túp lều tranh vách đất của cha mẹ anh ta để lại, nằm
ở cuối cánh đồng cũng thuộc quyền sở hữu của anh ta.
Anh ta đi qua chiếc cối xay gió của những người tu sĩ dòng Tên rồi bước
vào vườn nhà mình. Từ đây anh ta đang đứng phía trên tòa nhà người láng
giềng gần nhất của mình đó là nhà hầu tước Vilơ Đavrây. Nhà ông ta trông
ra phố Clôđơri. Phía sau là một khu vườn rộng cùng với dãy nhà phụ chạy
dài đến sát phạm vi đất đai của Banixterơ biết rõ rằng ông hầu tước đã đào
hầm sang đất của anh ta như một con chuột chũi để làm kho bảo quản lương
thực thực phẩm.
Từ
đây anh ta có thể nhìn thấy được những dòng sông lấp lánh giao nhau dưới
chân thành Kêbếc. Con người sống trong thành phố chẳng khác gì tù binh.
Anh ta không thể vào rừng được nữa. Vì nếu anh ta bỏ đi thì người ta sẽ lấy
cắp tài sản của mình. Đến một ngày nào đó anh ta sẽ có nhiều tiền và anh ta
sẽ trả thù tất cả, kể cả ngài giám mục.
PHẦN THỨ BA-TÒA NHÀ CỦA HẦU TƯỚC ĐAVRÂY

Chương 17:

Trong đêm đầu tiên ngủ trong ngôi nhà của bá tước Đavrây, Angiêlic nằm
mơ thấy thành phố Poachiê xinh xắn, nơi nàng đã trải qua thời niên thiếu
khi còn là học sinh nội trú của trường nữ tu thuộc dòng thánh Uaxuyn. Lúc
đó nàng đang đi đến cửa nhà thờ Đức Bà. Vào tới nơi nàng kinh ngạc thấy
căn nhà vắng vẻ và mờ tối trong khi nàng đang tưởng tượng là sẽ được nghe
tiếng đàn đại phong cầm âm vang trong quanh cảnh đèn nến sáng trưng. Bối
rối nàng đang định quay ra thì bỗng thấy mình bị ôm gọn trong tay một tên
thị đồng đang cười nhăn nhở cười. Y vuốt ve nàng và hôn nàng với vẻ ham
muốn vụng về...
Khi nàng tỉnh dậy, mọi tiếng chuông nhà thờ đều đồng thanh ngân vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.