TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3840

Đúng là đứa trẻ đang chạy thẳng về phía Angiêlic, nó vừa chạy vừa cười,
hay tay giơ ra phía trước.
Nhìn thấy đứa trẻ chạy thẳng đến chỗ mình như vậy
Angiêlic chỉ còn cách cúi người bế nó lên.
- Écmơlin! - Bà Méccuvilơ thốt lên khi nhận ra đứa con gái útcủa mình.
Cả đám đông sửng sốt. Tiếp đó là những tiếng thốt lên đầy kinh ngạc:
- Con bé biết đi rồi! Con bé biết đi rồi!
- Bà Pêrin đã để sổng nó!
- Nhưng cho đến hôm qua nó đã biết đi đâu!
- Không phải là nó chỉ có biết đi-Ông Lôngsăng trịnh trọng nói-Mà nó còn
chạy.
Angiêlic tìm mấy chiếc kẹo để cho đứa bé.
- Bà đừng cho nó! - Bà Méccuvilơ kêu lên-Nó tham ăn lắm đấy!...
- Nhưng trông chaú dễ thương quá!
Nàng không hiểu tại sao sự xuất hiện của đứa bé lại gây nên một sự xúc
động trong đám đông như vậy. Lúc ấy mọi người mới nhìn thấy bà vú da
đen vừa chạy vừa khóc:
- Thật kỳ diệu làm sao!
Rồi bà quỳ xuống trước mặt Angiêlic hôn gấu áo nàng.
- Thưa bà, mong bà hiểu cho-Bà Gôbe và bà La Mêloađơ vừa lau những
giọt nước mắt xúc động vừa giải thích-Đứa trẻ ba tuổi này cho đến hôm qua
vẫn chưa biết đi, cố gắng lắm nó mới ngồi được thôi. Vậy mà hôm nay
bỗng nhiên nó...
Trong vòng tay Angiêlic, đứa bé nhai kẹo với vẻ hân hoan. Sau đó Angiêlic
trao đứa bé cho một cô chị gái của nó, cô này lại trao cho bà vú. Tiếng xì
xào bắt đầu
lan đi:
- Bé Écmơlin đã được phép lạ chữa lành bệnh!

Chương 19:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.