TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 39

buồm đến những đất xa xôi; ăn mặc kỳ quái. Ôi! Nếu được làm con trai,
chắc cô chẳngcần hỏi ý kiến ông nội làm gì? Chắc là cô sẽ ra đi từ lâu rồi,
đem theo tất cả những thiên thần nhỏ của mình đến tận Tân thế giới.

Chương 4:

Sáng hôm sau, Angiêlic đang nô chạy trên sân thì thấy một chú bé nông dân
mang đến một mảnh giấy nhàu cho ông Nam tước.
- Bác quản lý Môlin muốn mời tôi đến chơi. Chắc tôi không trở về kịp trước
bữa cơm chiều đâu-ông Nam tước nói với vợ, rồi đi lấy yên cương thắng
vào ngựa.
Đang sắp ra vườn rau với cái mũ rơm đội trên khăn choàng đầu, bà Nam
tước mím môi nói:
- Cái thời chúng ta sống thật quá sức tưởng tượng! - bà thở dài-chịu để một
anh láng giềng là dân thường, một tay quản lý theo đạo Tin lành tự cho
mình quyền gọi ông đến nhà, mà ông lại là một người thuộc dòng dõi chính
thống của vua Philíp Oguýtxơ kia đấy! Tôi tự hỏi: một người quý tộc thì có
công việc chính đáng gì phải giao dịch với anh quản lý lâu đài bên cạnh?
Chẳng
qua lại bàn chuyện mấy con la đấy thôi...
Ông Nam tước không trả lời. Bà vợ bỏ đi và lắc đầu. Trong lúc hai người
nói chuyện, Angiêlic đã kịp luôn vào bếp tìm được đôi giầy và áo khoác, rồi
chạy theo bố ra chuồng ngựa.
- Con đi với bố được không, hả bố? - cô bé vừa hỏi vừa nhoẻn miệng cười
thật dễ thương.
Ông Nam tước không từ chối được, đành bế con đặt lên yên. Angiêlic là
đứa con gái cưng của ông. Ông thấy con thật là xinh đẹp: và nhiều khi ông
mơ ước sẽ gả con cho một quận công.
Hôm đó là một ngày thu đẹp trời. Cánh rừng bên cạnh còn chưa rụng lá,
phô những tán lá màu hung thẫm che lấp những mảng trời xanh lơ. Khi con
ngữa phóng qua cổng lâu đài Plexi Belie, Angiêlic vươn người ra để nhìn rõ
hơn. Ở cuối lối đi có trồng hai hàng cây dẻ này, hiện lên một toà nhà tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.