TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4000

Giôphrây đã phụ bạc nàng. Giôphrây đã cúi xuống Xabin đờ Caxten
Moócgia với nụ cười đã từng làm nàng xao xuyến. Chàng, người đã từng là
tất cả đối với nàng. Không có chàng nàng sẽ không sống nổi. Vậy mà chàng
đã không yêu nàng nữa. Nàng đã làm chàng mệt mỏi.
"Đáng đời! Việc này sẽ cho ta một bài học!"
Tai họa đã dùi sâu một lỗ nóng bỏng trong con tim của nàng. Nàng không
sao rời mắt khỏi những mảnh vỡ của giấc mơ dưới chân nàng, dấu hiệu của
một thực tế mà chàng trai trẻ Anơ Phrăngxoa lòng đầy hận thù đã hắt vào
mặt nàng trong buổi bình minh thật đẹp. vào lúc nào vậy? từ lâu lắm rồi,
trong một cuộc đời... Một cuộc đời khác thật đẹp! thật đẹp! và nàng đã đánh
mất...
Có tiếng gọi nàng bên ngoài, tiếng gọi xé lòng.
- Angiêlic! Angiêlic!
Tiếng người thật đáng ghét.
- Angiêlic! Angiêlic hãy thương tôi với!
Tiếng người gọi mỗi
lúc một gần từ dưới đường phố vọng lên. Làm sao mà nó dám... con khốn
nạn ấy!
Tiếng kêu bây giờ không phải từ ngoài đường phố nữa mà ở ngay trong
nhà. Những tiếng kêu to lẫn tiếng khóc nức nở cất lên giữa những tiếng ồn
ào, thương xót khuyên bảo hãy bình tĩnh và hãy hy vọng, những lời khuyên
và những lời an ủi, những tiếng kêu lớn hòa lẫn tiếng khóc nức nở.
- Angiêlic! Angiêlic hãy cứu tôi với!
Angiêlic từ từ đi ra khỏi căn phòng và đứng trước hành lang, chân run run
như đi trên mây. Nàng trông thấy trong căn phòng lớn phía dưới, giữa
những chiếc mũ chụp màu trắng của đàn bà, Xuydan và Yôlăngđờ, giữa
những người lính và những người láng giềng còn cầm súng hỏa mai trên
tay, những đứa trẻ và những người sống sót bọc trong những chiếc chăn
ngồi trước bếp lửa đang được người ta an ủi bằng những bát nước quả,
nước canh và rượu hâm nóng, nàng trôngthấy Xabin đang đưa hai cánh tay
lên phía nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.