TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4067

biết vì sao, nàng hình như không thể tin được khi thấy Giôphrây đờ Perắc
đã đứng đấy chờ nàng.
- À! Lâu rồi em mới gặp anh - Nàng kêu lên - Em đếm từng phút để đến chỗ
hẹn.
- Tại sao không đến trước đi?
- Em biết anh rất bận và bây giờ có hàng nghìn việc phải làm nên...
- Có cái gì giữ em lại một cách bất thần như vậy?
- Em muốn chắc chắn phải gặp được anh.
- Đây mới thật là điều mới lạ! Em chưa bao giờ tỏ ra bối rối từ trước đến
nay, khi phải tìm anh khắp thành phố và tìm thấy anh bất cứ ở đâu, khi em
muốn...
- Em cũng muốn chắc chắn được anh dành cho em một tiếng đồng hồ.
- Nói năng như thế nghĩa lý gì vậy? Đối với em anh đâu phải là một quan
thượng thư mà em phải chờ ngoài tiền sảnh? Đội ơn Chúa! Chúng ta cũng
chưa được như thế đâu.
Angiêlic bắt đầu cười.
- Phải, đội ơn Chúa. Chúng ta cũng chưa được ở Véc xây đâu.
Và nàng nhìn thẳng vào mắt chàng. Đội ơn Chúa! Chàng vẫn còn là của
nàng. Nàng còn có thể bảo vệ chàng, giữ chàng lại.
Luồng ánh sáng dịu của mặt trời tuôn vào cửa số, lọc qua vòm lá làm tăng
thêm vẻ nhã nhặn trên nét mặt sạm nắng của chàng, niềm vui cay độc trong
đôi mắt nóng bừng của chàng. Giữa ánh hào quang lan tỏa đó, nàng tưởng
tượng chàng như trong ảo mộng đã ám ảnh nàng từ sáng hôm nay khi chàng
sẽ đứng trước mặt nhà
vua, giữa ánh sáng lóe của tấm gương, những đồ bằng vàng và bằng cẩm
thạch trong tòa lâu đài dựng lên vì niềm vinh quang của Lui 14 và dưới con
mắt của vương triều ngu xuẩn này.
Nàng lao tới và ôm chàng vào trong cánh tay.
- Ô! Anh yêu quý của em! Anh yêu quý của em! Không thể như thế được!
Tình yêu của em!
Nàng áp mặt vào nếp áo của chàng và nàng ôm chặt lấy chàng như đeo vào
trụ cột vững vàng duy nhất không gì lay chuyển được trong khi trái đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.