TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4105

làm cách đấy hai mươi năm về trước đối với đứa con trai đầu lòng của
chàng: Phlôrimông.
Đây là phong tục của người xứ Aquitenơ mà Angiêlic đã quên mất: chiếc áo
sơ mi của người cha!
Đối với đứa con rời khỏi sự an toàn trong bụng mẹ, thì chiếc áo sơmi, biểu
tượng của sức nóng, của sự đón tiếp và che chở của người cha, là đây,
chàng đưa ra tặng chúng.
Đây hầu như là hình ảnh cuối cùng nàng còn
kịp nhận thấy.
Không thể nào thoát khỏi trạng thái đê mê do mệt nhọc của sự sinh đẻ và
kiệt sức gây nên, nàng như sống trong mơ và chỉ còn mơ, chỉ còn nghe thấy
một vài tiếng nói, một vài câu nào đó, trông thấy một vài người nào đó
trong khi mọi người khác đều biến mất.
Giôphrây đâu rồi? Nàng không nhìn thấy chàng nữa. Nàng đưa mắt tìm
chàng, nhớ lại chàng như một sự cứu giúp đã biến đi đâu mất. Nàng tưởng
như trông thấy chàng nhưng rồi lại mất chàng, nàng tìm chàng quanh mình.
Đầu óc nàng trống rỗng, và không thể nào chắp nối ý nghĩ của mình lại mặc
dù nàng biết rất rõ chuyện gì đang xảy ra.
Một tiếng kêu lanh lảnh cất lên không xa, ngay giữa căn phòng, xoáy vào
lòng nàng một nỗi lo sợ không sao chịu nổi. Nàng nhìn vào cái vòng mơ hồ
của một chiếc nôi.
Bà Cranmơ người chủ nhà bất hạnh, vừa rên rỉ vừa đi từ trên gác xép đem
xuống một chiếc nôi con, một thứ rổ đan trong đó có một chiếc nệm nhồi
bằng trấu lúa mạch đã từng được mang theo trên con tàu Hoa tháng năm và
đã được đưa trở lại trong gia đình.
Họ đặt chiếc nôi lên mặt bàn và để hai đứa bé sơ sinh nằm thoải mái trong
đó.
Chỉ vài giờ sau, hai đứa trẻ có vẻ yếu ớt này đã chi phối tất cả, đã
làm chuyển động quanh ngôi nhà của bà Cranmơ những ý nghĩ của tất cả
thành phố và hải cảng.
Một lứa đẻ sinh đôi mang theo bao nhiêu là dấu hiệu... người ta ngần ngại
không muốn nói rõ nghĩa ra. Nhất là những đứa trẻ sinh đôi của những nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.