TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 427

Chị hầu gái Bácbơ kêu to khi nhận ra Phlôrimông. Đứa be giơ tay ra theo
ngay và hôn chị rối rít.
- Lạy Chúa, chú bé đẹp như thiên thần của tôi đây! - Chị đầy tớ lắp bắp.
Đôi môi chị run run, mắt ướt đẫm. Chị nhìn Angiêlic chằm chằm, như nhìn
thấy một bóng ma từ mồ đi lên. Phải chăng chị đang so sánh người phụ nữ
gầy gò, khuôn mặt khó đăm đăm, ăn mặc nghèo nàn hơn cả chị, với bà phu
nhân đến đập cửa nhà này chỉ cách đây vài tháng?
Một tiếng kêu bị nén lại từ trên đầu cầu thang khiến Angiêlic quay lại.
Oóctăngxơ, tay cầm nến. đứng đờ người vì khủng khiếp. Đằng sau, biện lý
Phalô hiện ra: ông ta há miệng kinh sợ khi trông thấy cô em vợ.
Rốt cuộc, sau những phút im lặng kéo dài, Oóctăngxơ mới giơ nổi một cánh
tay thẳng đờ và run run ra:
- Đi ngay! - bà ta nói, giọng không có chút âm sắc nào - Mái nhà tôi chứa
chấp một gia đình bị nguyền rủa, tính đến nay đã quá lâu rồi!
- Câm mồm, con mụ điên! - Angiêlic đáp và nhún vai.
Nàng đến chân cầu thang và ngước mắt lên nhìn chị ruột:
- Tôi đi đây. Nhưng tôi yêu cầu chị cho hai cháu nhỏ vô tội này vào nhà, các
cháu chẳng thể làm hại chị điều gì.
- Đi ngay! - Oóctăngxơ nhắc lại.
Angiêlic quay lại phía chị hầu gái, đang ôm hai anh em Phlôrimông
và Canto trong tay.
- Cô trao hai đứa bé cho cháu, Bácbơ ạ, cháu thân yêu. Này đây là tất cả số
tiền cô còn lại, để cháu mua sữa cho chúng nó. Em Canto không cần vú em,
em thích sữa dê...
- Đi ngay! Đi ngay! Đi ngay! - Oóctăngxơ thét lên mỗi lúc một to.
Và bà ta bắt đầu giậm chân.
Angiêlilc bước ra phía cửa. Nàng quay lại nhìn lần cuối, cái nhìn không
phải cho hai con mình mà cho chị ruột.
Cây nến trong tay Oóctăngxơ cháy leo lét, rọi lên khuôn mặt cau có và giận
dữ của Angiêlic những bóng tối hãi hùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.