TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4320

- Nếu bảo yên ổn thì kể cũng được ! - Angêlic nói - Nhưng nói cho đúng
hơn thì lạnh lẽo quá! Côlanh, vì Chúa, ông hãy cho chúng tôi biết, - Có
chuyện gì vậy ?
- Ông có bị đám thuỷ thủ mà tôi nhìn thấy trên bờ kia làm phiền gì không ?
- Perắc hỏi.
- Không đâu! Tầu của họ thả họ lên bờ hôm qua. Đấy là những người Anh
từ chính quốc sang. Đấy không phải lần đầu họ nghỉ chân tại đây trước khi
trở về Anh. Họ đem hàng từ Luân Đôn và từ các thuộc địa Anh tại đây đến
bán cho chúng tôi.
- Vậy là tầu ông Vanơric đến đã làm tình hình phức tạp chăng ?
- Cũng có thể nói như thế!
- Côlanh, ông giấu tôi điều gì phải không - Angêlic cảm thấy ông ta không
muốn nói thật vì có nàng ở đây.
- Angêlic ! Tôi thề không định giấu bà điều gì hết, chỉ có điều tôi muốn trao
đổi trước với ông Giôphrây.
Ông ta kéo bá tước Perắc ra xa một chút và hai người đứng quay nửa lưng
lại, thầm thì với nhau. Thái độ Côlanh có vẻ bối rối, đấy là hiện tượng nàng
chưa hề thấy ở ông, con người đã từng được mệnh danh là " Con quỷ khát
máu" trên các đảo vùng Caraip, còn ở Marốc thì ông ta được gọi là Vua nô
lệ trong ngục tù Mếchme, kẻ không run tay trước bất kỳ
một tội ác đẫm máu nào Côlanh nổi tiếng là đứng trước mọi hiểm nguy đều
không hề thay đổi sắc mặt.
" Chuyện đàn bà trẻ con" thôi, Angêlic nghĩ bụng. Nàng biết Côlanh
Patuyren là loại người rắn như thép trước đao búa nhưng lại dễ mủi long
trước tiếng kêu của phụ nữ yếu đuối.
Con quỷ cái... Chắc không phải!... Vì vẻ mặt lão Xiriki tươi tỉnh và thanh
thản đến thế kia mà!
Nàng đưa mắt sang phía mấy bố con lão, nhưng thấy họ đều tươi cười rạng
rỡ.
Giôphrây quay về, miệng cũng mỉm cười.
- Không có chuyện gì nghiêm trọng đâu em yêu ạ. Chỉ là mấy bà ở đây làm
rối đầu anh bạn Côlanh của chúng ta, mặc dù có một tin rất vui dành cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.