TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4421

- Chàng đừng làm Hoàng thường mệch lòng.
- Việc ấy đã có anh tôi lo...
Trong lúc họ trao đổi với nhau những câu ngắn ngủi ấy, phu nhân Sônnơ đã
mở lần lượt các tráp, các hộp và đổ vào chiếc túi gấm mở rộng của người
tình những đồng Lui vàng choé mà nàng không cần đếm.
- Em không cho chàng đi đâu!
- Bổn phận là thứ không thể để bàn!
- Nhưng có chuyện gì ? Gia đình chàng bên châu Mỹ gặp tai nạn chăng ?
- Dùng chữ tai nạn chưa đủ!
Sônnơ gục đầu lên vai nhân tình nức nở.
- Ông chủ điền trai của em!... Hãy nói cho em biết đi. Kẻ nào đinh hại gia
đình chàng ?
- Cái Ác!...
Canto đứng dậy. Sônnơ lùi lại. Nàng chỉ nhìn thấy người tình mờ mờ qua
làn nước mắt.
Sônnơ sẽ chờ chàng. Và trong lúc chờ đợi chàng trở về, nàng sẽ nhớ lại
những cử chỉ nồng thắm, những nụ cười mê đắm, những câu nói thông thái
của
chàng trai tuyệt vời kia. "Phu nhân không biết là trên thế gian này không có
gì vĩnh hằng ư?".
- Cảm ơn nàng - Cậu nói - Nàng hãy cầu nguyện để Chúa ban phước lành
cho tôi!
- Không được ! Chàng không thể đi nếu chưa tiễn biệt em!
Canto quay lại, hơi bối rối, rồi vẫn đà chạy ấy, cậu ôm ghì Sônnơ, hôn thắm
thiết. Vị nữ hầu tước hưởng cái hôn ấy và hiểu rằng cậu chínhlà người đàn
ông thực sự, người đàn ông mà nàng mơ tưởng được yêu ngay từ khi nàng
mới lớn. Cậu chính là người nàng ao ước được chung sống suốt đời.
- Khoan đã, chàng yêu quý. Đột nhiên em vưa nẩy ra một ý nữa... Hai viên
kim cương ở hoa tai và chuỗi vòng ngọc trai đeo cổ, chàng cũng có thể bán
đi.
Nàng đặt ngay vào lòng bàn tay Canto, khép hai ngón tay lại như thể đấy là
trái tim tội nghiệp mà nàng phó thác cho cậu đem theo. Canto hôn hai bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.