TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4436

- Nhưng tôi chưa hiểu tại sao cha mẹ tôi đi vắng lại làm cậu buồn bã đến thế
?
- Bởi tôi cần hỏi tin tức của em tôi là Ônôrin. Tôi biết tin em gái tôi có đến
đây để gặp hai bác.
- Nếu chỉ có vậy thì tôi có thể trả lời cậu được.
Canto sửng sốt:
- Chị có gặp em tôi ?
- Không. Nhưng tôi biết hiện giờ em cậu ở đâu. Một bác thổ dân da đỏ nói
cho tôi biết.
- Ôi, chị kể tôi nghe ngay đi.
- Thoạt đầu Ônôrin trốn ở bộ lạc Irôcơ thuộc giáo phận Khanavake, trên bờ
sông Mađơlen, đối diện với địa phận đất Trung
Hoa. Sau đấy đám dân Irôcơ đem cô ấy đi đâu xa hơn.
- Sao phải đem đi nữa ?
- Bởi vì người đàn bà đi lùng cô Ônôrin đã mò đến tận bộ lạc Irôcơ kia!
Canto cảm thấy như cất đi được một gánh nặng trên vai. Cậu thở phảo sung
sướng.
- Ôi, tin của chị làm tôi sung sướng quá! - Cậu nói và quang hai tay ôm cổ
người chị họ - Ta tìm chỗ nào kín đáo ngồi và chị kể tỷ mỷ cho tôi nghe đi.
Chỗ nào những kẻ tò mò không nhìn thấy và nghe trộm được.
Canto tưởng Mari Angiơ sẽ dẫn mình vào một căn phòng nào đấy trong
ngôi nhà của họ, nhưng cô lại đưa cậu em họ vào xóm, vào một căn phòng
rất rộng, có lẽ là kho chưua vì trên trần nhà thả xuống rất nhiều móc, loại
móc để treo da thú.
Trên mặt một cái hòm, Canto nhìn thấy những đồ dùng của phụ nữ: gương,
lược,... gọn gàng và chỉ gồm những thứ tối thiểu như trên tầu biển.
Sau khi ông bà Giôxêlanh đi Kêbếc - Mari Angiơ kể - "Họ" tới. Nhưng điều
đáng buồn là gia đình cô chưa biết hai vợ chồng Ngài Thống đốc đến đây
không phải để thăm họ. Mãi sau mới hiểu ra là họ đi tìm cô bé Ônôrin.
- Tôi được thấy cỗ xe hom của họ từ xa. Nhưng sau đấy tôi được biết là họ
đã bắt được em gái của cậu.
- Lạy Chúa tôi! - Canto kêu lên đau đớn, mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.