TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 448

- Chúc sức khỏe, bà Chúa! Xin mời, nào!
Nhưng nàng vẫn đứng
im, nhìn thẳng vào các bộ mặt râu ria đang đứng quanh mình.
- Uống đii, con đĩ! - Tên Trôn-gỗ thét lên, giọng ồm ồm khủng khiếp.
Nàng đứng đối mặt với con quái vật, không trả lời. Một khoảnh khắc im
lặng đầy đe dọa, sau đó tên Trôn-gỗ thờ dài và ngơ ngác nhìn các tên cướp
khác:
- Chị ta không uống! Chị ta làm sao thế?
- Chị ta có chuyện gì? - Những tên cướp khác nhắc lại - Xinh-trai, cậu thạo
tính nết đàn bà, thử mời chị ấy xem nào?
Xinh-trai nhún vai:
- Một lũ chuột cống! - Hắn ta nói khinh bỉ - Chúng bay mù cả sao, không
thấy rằng không thể làm cho chị ta dễ bảo hơn bằng cách quát tháo.
Hắn ngồi cạnh Angiêlic và chạm nhẹ vào vai nàng:
- Đừng sợ. Họ không phải người xấu đâu, cô biết đấy. Đấy là cách họ hay
dọa dân thành phố. Nhưng không phải để dọa cô, chúng tôi đã mến cô rồi.
Cô là bà Chúa của bọn tôi. Bà Chúa Thiên thần! Tên ấy dễ thương chứ. Nó
hợp với cô, hợp với đôi mắt xinh đẹp của cô. Nào uống đi, cô bé, rượu nho
ngon đấy. Rượu lấy từ một thùng phuy chở đến Grevơ, phuy không có chân
mà vẫn bò đến tận đây được. Ở đây thường có những chuyện lạ như vậy.
Người ta gọi là cái Vương triều của những điều quái dị mà lị.
Hắn nâng cốc rượu lên gần môi nàng. Nàng uống vì chịu ảnh hưởng củ
giọng nói đàn ông cứng cỏi nhưng
dịu dàng này. Rượu nho ngon thật, men rượu truyền vào thân thể giá lạnh
của nàng một cảm giác ấm áp dễ chịu. Và bỗng nhiên mọi cái trở nên đơn
giản hơn, không đáng sợ như trước. Nàng uống cốc thứ hai, rồi chống hai
khuỷu tay lên bàn, bắt đầu nhìn quanh mình. Tên cướp tàn tật nhìn nàng
kinh ngạc, như thấy một con quái vật từ đáy nước hiện lên. Liệu tên cướp
cụt hai chân này có được giao trách nhiệm giám sát nàng hay không? Dù
sao nàng không muốn chạy trốn. Vả lại, có thể trốn đi đâu được?
***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.