TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4517

Lômêni chết vì ông ta đã lựa chọn sai, là theo chân ông. Ông Đoócgiơvan,
ông đã đẩy tôi đến chỗ phải làm một việc mà sau đó không bao giờ lòng tôi
khuây khỏa. Bởi vì không phải chỉ ông yêu quí Lômêni mà tôi, tôi cũng đã
yêu ông ấy.
43

Tưởng như mọi điều đã được nói ra giữa họ và hòa bình trở lại. Nhưng rồi
sự đối kháng giữa họ lại vẫn bùng lên một lần nữa và trong một trường
hợp lẽ ra phải đem lại niềm vui cho họ.
Đấy là lần đầu tiên sau bao nhiêu ngày giam hãm trong pháo đài, họ có thể
ra ngoài trời.
Angielic đã chuẩn bị trước cho Đoócgiơvan. Nàng giúp ông ta tập co chân
vào, duỗi chân ra nhiều lần, mặc dù động tác ấy làm ông ta rất đau, có khi
thét lên. Nàng còn tập cho ông ta ngồi dậy bằng cách đỡ dưới nách.
Sức khỏe ông ta tiến triển rất chậm chạp và nàng phải hết sức kiên nhẫn.
Cuối cùng Đoócgiơvan đứng lên được và nhích vài bước ngắn. Angielic đỡ
một bên, còn một bên ông ta nắm chặt tay bé Sáclơ Hăngri.
Hôm đó bên ngoài trời đẹp. Đã ấm lên đôi chút. Nàng quyết định cho ông ta
và ba đứa con ra ngoài trời hưởng chút ánh nắng mặt trời. Angielic đã mở
được cánh cửa.
Angielic lấy tất cả số áo quần của ông Oaitơ để lại quấn lên người
Đoócgiơvan. Nàng ngắm ông giáo sĩ dòng Tên trong bộ y phục người Anh
mà bật cười. Ông ta giận run lên:
- Bà còn cười được ư? Bà đã phạm bao nhiêu tội lỗi trước Chúa vì đã kết
giao với toàn những tên tội lỗi!
Vì ông ta đang loạng choạng chưa đứng vững nên nàng bỏ qua không đáp
lại.
Lúc ra đến ngoài, nàng nhìn bầu trời xanh thẳm và mắt nàng bất giác hướng
về phía thị trấn Vapaxu bị đốt cháy chỉ còn là một đống tro tàn, với những
mảng
tường ám khói. Mọi lần ra đây, nàng cố không nhìn về phía đó để tránh cảm
giác đau xót. Nhưng lần này, do lâu không nhìn ra, nàng quên mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.