TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 452

đến từ xa. Cảm giác đó càng giống hệt, khi những tiếng xe lăn bánh trên
đường xa xa lọt xuống dưới vòm. Bên trong vòm lạnh như băng và ẩm ướt.
Đây là một cái hang khổng lồ, nằm tách biệt giữa trung tâm Paris, dường
như tạo ra cốt là để làm nơi ẩn náu cho các loại du đãng của kinh thành.
Toán cướp bước theo nàng đến cuối đường hầm. Khi cả bọn ra chỗ trống
bên ngoài, đêm đã tối mịt, và Angiêlic không hiểu mình đang ở đâu, có lẽ
chỗ này gần một quảng trường nhỏ, có vòi phun nước, vì nghe tiếng nước
chảy.
Bỗng nghe tiếng Nicôla, rất gần:
- Các cậu đấy à? Cô gái có đến với các cậu không? Một tên cướp giơ cây
đèn xách tay về phía Angiêlic.
- Cô ấy đây.
Trông thấy thân hình cao lớn và bộ mặt gớm ghiếc của tướng cướp
Calăngbrơđen, nàng nhắm mắt lại khiếp sợ, mặc dù biết đó là Nicôla.
Tên tướng cướp lấy tay gạt mạnh cái đèn xuống đất:
- Bọn bay điên cả hay sao mà đem cái của khỉ này đi?
Nicôla nắm cánh tay Angiêlic một cách thô bạo:
- Đừng sợ, con chim bồ câu nhỏ ạ. Tôi đây mà!
Hắn đẩy nàng vào ẩn dưới một cái cổng rồi ra lệnh:
- Giăng-Mẫu đơn, sang nấp ở hè phố bên kia, đằng sau cột chỉ đường. Còn
cậu, Máctanh, ở lại với tớ. Gôbe ra đằng kia. Các cậu khác hãy quan sát ngã
ba đường. Cậu đã ở vị trí chưa, Backarôn?
Một tiếng
trả lời như trên trời rơi xuống:
- Đã, thưa ngài chỉ huy.
Anh lùn đang ngồi vắt vẻo ở cái biển cửa hàng.
Từ trong cổng, nơi nàng đang đứng cạnh Nicôla, Angiêlic có thể nhìn suốt
ngõ phố hẹp, được chiếu sáng mờ mờ bởi vài cây đèn treo trước máy ngôi
nhà sang trọng nhất.
Các cửa hàng thủ công đều đã đóng chặt. Dân phố đang sửa soạn đi ngủ.
Đằng sau các ô kính cửa sổ, le lói những cây nến.
Nicôla nói sẽ, giọng gượng gạo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.