TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4540

Do đâu mà ông ta gặp may mắn nhường ấy? Ông ta có công gì mà được
hưởng hạnh phúc lớn lao như vậy? Tôi căm ghét ông ta! Tại sao là ông ta
mà không phải tôi?..
Và tôi ghen với kiểu sống vô đạo đức, với thái độ độc lập, không thèm bám
gót ai của ông ấy. Tuy nhiên tôi vẫn cảm thấy ông ấy sống chính đáng,
chính đáng hơn mọi người khác. Tôi sợ không dám hiểu đúng ông ấy.
Thật khủng khiếp khi con người ta phát hiện ra sự lầm lẫn của bản thân và
nhìn thấy những cạm bẫy mà chính mình sa vào. Thà mù mắt còn hơn nhìn
thấy sự thật quá đau lòng. Tốt nhất là cứ cố bắt mình tự nhủ rằng mình là
người cao quý.
- Thế bây giờ thì ông nghĩ sao?
- Tôi nghĩ rằng Chúa nên chấp nhận mọi con đường nâng cao vinh quang
của Người và đề cao Phúc đức của Người. Hiện giờ tôi đã lấy lại được sự
sáng suốt, mặc dù tôi đã phải mất vĩnh viễn những người bạn thân thiết
nhất. Hôm nay tôi muốn thú nhận với bà điều đó. Để cho quá khứ không để
lại những ngộ nhận và ác cảm giữa tôi với bà, đã đến lúc phải vạch ra vẻ
ngoài lừa bịp của những biến cố: Không phải tôi đấu tranh vì Chúa và
không phải hai ông bà là kẻ thù của Chúa!.
Quá khứ đã trôi qua rồi. Lúc này đang hình thành những cách nhìn mới. Và
sắp tới sẽ là một cuộc đảo lộn giữa các thế hệ. Chỉ tiếc rằng mọi sự trên thế
gian đều diễn ra quá chậm chạp.
Ông ta ngừng nói.
Angielic quấn xong những dải băng và đã xếp gọn gàng trên ghế đẩu bên
cạnh.
Đoócgiơvan nhận thấy
nàng đang bị xúc động mạnh. Nàng ngồi im một lúc lâu, bởi vì tất cả những
điều ông ta vừa nói ra quá bất ngờ và cũng quá rối rắm.
Hai bàn tay đặt trên đầu gối, nàng lặng lẽ nhìn vị giáo sĩ.
Nàng khẽ mỉm cười.
Ông ta thấy nàng quá đẹp và ông ta nhắm mắt lại.
Tuy vậy nàng vẫn mở miệng, sau khi suy nghĩ:
- Tôi có thể hỏi ông một câu được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.