TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 473

- Rõ điên! Chính anhmới là lợn quay đấy! - Mathiơ béo lại cười phá, và lấy
khăn mùi xoa lau nước mắt. - Và cả mụ Ba Lan nữa! Nhìn kìa! Lưng mụ bị
chín một nửa! Hô hố...
Đêm đó, không khí thật quấy nhộn ở cái sào huyệt dân du đãng trong tháp
Nexlơ, đối mặt cung điện Luvrơ.
CHƯƠNG 55
- Nhìn xem kìa, - Mẫu đơn bảo Angiêlic - gã đàn ông đang bước đi bên bờ
sông, mũ sụp tận mắt và áo choàng kéo kên tận ria mép... Bà chị thấy hắn
rồi chứ? Một con chó đấy.
- Một con chó?
- Một tên cảnh sát, nếu bà chị muốn.
- Sao biết?
- Tôi không biết, tôi ngửi thấy. - Và tên lính cũ này cấu vào cái mũi "sâu
rượu" đỏ ửng to tướng của mình, chính cái mũi này đã mang lại cho hắn
biệt hiệu Mẫu đơn.
Angiêlic đứng tựa vào cây cầu nhỏ cong cong bắc qua con hào trước cổng
thành Nexlơ.
Bọn trẻ con rách rưới câu cá ở dưới hào, một anh đầy tớ đang tắm cho hai
con ngựa ở bờ sông.
Người đàn ông mà Mẫu đơn lấy đầu tẩu thuốc chỉ cho nàng, trông giống
một khách dạo chơi vô hại. Hắn xem gã đầy tớ kỳ lưng cho ngựa, và thỉnh
thoảng ngẩng đầu nhìn về tháp Nexlơ.
- Bà chị có biết hắn tìm ai không? - Mẫu đơn phì khói thuốc, hỏi nàng.
- Không. - Nàng né ra một chút đáp
- Tìm bà chị.
- Tôi?
- Vâng, bà chị, bà Chúa Thiên thần.
Angiêlic mỉm một nụ cười mơ màng.
- Anh giàu óc tưởng tượng quá đấy. Ai tìm tôi làm gì. Không ai nghĩ đến
tôi. Tôi có tồn tại nữa đâu.
- Có thể như vậy. Nhưng bà chị nhớ lại xem, hôm nọ ở quán Ramê, Bị béo
goi to: "Nhanh lên, bà Chúa Thiên thần!". Câu đó bọn cảnh sát nhớ như in,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.