TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 478

Angiêlic lặng lẽ bước đi, quay về tháp Nexlơ. Nàng giữ chặt con khỉ nhỏ
vào lòng, và nhớ ra: lần đầu tiên nàng trông thấy con vật này là ở quán "Ba
cái vồ". Và chủ con khỉ gọi nó là Picôlô.
- Picôlô! - Nàng gọi.
Con khỉ kêu lên một tiếng buồn thảm và nép mình
vào nàng.
***

Giáo chủ Madaranh qua đời. Ngài đã truyền lại cho người đồ đệ vương giả
của mình sự say mê mãnh liệt nhất của bản thân: đố là quyền lực.
Và ngước về Đức Vua khuôn mặt vàng vọt của mình, vị Tể tướng đã thì
thầm trăng trối cho Hoàng thượng bí quyết giành quyền lực tuyệt đối cho
ngai vàng.
- Không có Tể tướng, khong có quyền thần sủng ái. Một mình Hoàng
thượng là chủ.
Rồi, bỏ qua những giọt lệ tiếc thương của Thái Hậu, vị giáo chủ người Italia
từ giã cõi đời.
Ông vua thiếu niên thời loạn Frôngđờ, thời nội chiến và những cuộc chiến
tranh với nước ngàoi, Đức Vua nhỏ tuổi mà ngai vàng từng bị đám quyền
thần đe dọa, mà nồi nấu thức ăn đã hơn một lần bị hất tung khi ông lang
thang hết thành phố này sang thành phố khác, từ đây trở đi xuất hiện ở châu
Âu với tư cách là Vua của các ông Vua.
Lui 14 hạ lệnh tổ chức những buổi lễ cầu nguyện trong mười tiếng đồng hồ
và đích thân Hoàng thượng dự lễ tang của giáo chủ. Triều đình phải theo
gương Vua. Cả vương quốc cầu nguyện cho vị Tể tướng người Italia từng bị
mọi người căm ghét, và chuông báo tử kéo liên hồi khắp Paris trong suốt
hai ngày đêm.
Rồi, sau khi đã đổ những giọt nước mắt cuối cùng của một trái tim non trẻ
từ nay kiên quyết gạt bỏ mọi tình cảm mềm yếu, Lui 14 bắt tay vào công
việc với
giờ giấc chính xác của đấng vương giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.