TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 480

Ban ngày, Angiêlic ít khi đi ra ngoài và không bao giờ đi xa. Theo bản
năng, nàng tuân theo nhịp sống của đồng bọn, những người đã được đám
dân đô thị giàu có, người buôn bán và bọn lính nhường quyền làm chủ ban
đêm.
Một đêm, đám cướp của Calăngbrơđen đi cướp một nhà ở Xanh-Giécmanh.
Một đêm không trăng sao, đường phố tối tăm. Sau khi một tên cướp trẻ
khéo tay mở được khóa ở cái cửa nhỏ dành cho đầy tớ ra vào, cả bọn vào
nhà chẳng cần phòng bị gì nhiều.
- Nhà này rộng, chỉ có một bố già với một đứa hầu gái sống
ở tầng xép trên cùng. - Nicôla giải thích.
Hắn thắp cái đèn ló rồi dẫn cả bọn vào phòng khách. Bánh - mì đen kẻ đã
đến đây ăn xin nhiều lần, đã cung cấp cho hắn sơ đồ tỉ mỉ của căn nhà.
Angiêlic đi đoạn hậu. Đây không phải là lần đầu nàng vào nhà người ta như
vậy. Thoạt đầu, Nicôla không muốn để nàng cùng đi.
- Cô lại mắc kẹt mất thôi. - Hắn bảo.
Nhưng bao giờ nàng cũng chỉ làm theo ý mình. Nàng không đi theo họ để
ăn trộm. Nàng chỉ muốn đến để lại được hít cái mùi ở nhà có người đang
ngủ: mùi các tấm thảm, những đồ gỗ bóng lộn, mùi thơm của các món ăn và
bánh ngọt. Nàng thích chạm tay vào những đồ chơi bày trong các căn
phòng, rồi lại đặt xuống như cũ.
Bàn tay Angiêlic chạm phải một cây nến ở bàn. Nàng soi thấy một cái cửa
nhỏ ở cuối phòng, liền tò mò đẩy cửa bước vào.
- Lạy Chúa! - tiếng của Khôn-ngoan thì thầm sau lưng nàng. - Cái gì thế
này?
- Một phòng thí nghiệm. - Nàng đáp.
Lúc Khôn-ngoan lùi ra, hắn đánh đổ một cái bình cất rượu, cái bình rơi
xoảng một tiếng. Hai người vội vã rút ra ngoài. Phòng khách vắng tanh,
những tên kia đã vơ vét xong và cuốn gói cả rồi.
- Bọn họ đâu rồi?
- Có lẽ họ đã chuồn về nhà theo lối khác.
- Sao họ không đợi bọn ta? Mình đã chẳng nhìn thấy gì cả. Bỗng gã Khôn-
ngoan nắm cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.