TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 485

- Hãy quay lại đó. Có lẽ chúng ta sẽ dò thêm được manh mối.
- Làm gì với con bé này?
Đêgrê ra vẻ do dự:
- Tôi đang phân vân, thả cho nó đi có lẽ tốt hơn. Bây giờ tôi đã thuộc mặt
con bé, tôi sẽ không thể quên nó. Sau này sẽ có thể có ích.
Không ngần ngại gì, bọn lính tuần tra thả người thiếu phụ, rồi biến đi trong
đêm với tiếng cựa giày thúc ngựa kéo lách cách.
Angiêlic trốn ra ngoài vòng ánh sáng. Nàng lẩn bước theo các bức tường và
nhẹ nhõm trở về nơi bóng tối. Nhưng nàng thấy có vật gì trắng ở vòi nước,
và nghe tiếng con Xoócbon dùng lưỡi
uống nước. Đêgrê đứng bên cạnh.
Angiêlic lại đứng không động đậy. Nàng thấy Đêgrê nhấc mũ lên và hướng
về phía nàng. Một vật nặng rơi xuống chân nàng.
- Đấy, - tiếng nói người thám tử cất lên, - Cô hãy cầm lấy con dao. Tôi chưa
bao giờ lấy cắp của một cô gái. Và một tiểu thư đi dạo giữa đêm khuya này
dao có thể có ích. Thôi, chúc ngủ ngon.
Nàng không sao trả lời được.
- Cô không chúc tôi ngủ ngon ư?
Nàng lấy hết can đảm nói sẽ:
- Chúc ngủ ngon.
Nàng nghe tiếng gót giày đinh nặng nề của Đêgrê nên trên đá sỏi đi xa dần.
Và, một lần nữa, nàng lại bắt đầu lang thang mò mẫm qua các phố Paris.
CHƯƠNG 56

Lúc tảng sáng, nàng đến gần khu Đại học, cạnh phố Bécnađanh. Bầu trời
bắt đầu sáng dần lên những mảng hồng trên mái các nhà trường còn tối
thẫm. Nàng đã thây ánh sáng nến do các chàng sinh viên dậy sớm thắp lên,
chiếu qua những cửa sổ phòng xếp sát mái nhà. Nàng đi qua bên cạnh
những sinh viên miệng ngáp, mắt lờ đờ, vừa bước ra khỏi một nhà chứa nào
đó.
Chuông nhà thờ bắt đầu ngân vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.