TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 489

Angiêlic bật ngồi dậy trên đám cỏ khô.
- Quân hỗn xược! Đồ học trò mất dạy! Nòi giống ma quỷ!
- Suỵt! Đừng thét to thế! Cô muốn họ quăng chúng ta ra ngoài?... Tại sao cô
cáu giận thế, phu nhân xinh đẹp?... Khi người ta thấy đồ nữ trang quý giữa
đường, người ta ngắm nghĩa nó thì không đúng hay sao? Người ta muốn
biết đó có phải là vàng ròng không, nó có thật đẹp như lúc mới nhìn thấy
không, tóm lại là nó có vừa ý mình không, hay cứ để mặc nó nằm đấy thì
hơn?
Anh sinh viên cắn môi dưới, vẻ bối rối.
- Cô là ai? - Anh ta nói dịu dàng - Hai chân cô rớm máu, chắc cô đã chạy bộ
nhiều. Cái gì làm cô hoảng sợ thế?
Nàng không đáp.
Anh ta rút một sợi cỏ khô, bắt đầu nhấm nhấm. Đôi mắt xanh xao trở nên
mơ màng. Chả mấy chốc, nàng có cảm giác anh ta không nghĩ đến nàng
nữa, đầu óc đang bay bổng tận đâu đâu. Không nhúc nhích và vẻ xa cách,
khuôn mặt vàng vọt của anh ta trông không còn trẻ như lúc trước. Ở khóe
mắt anh ta, nàng nhận thấy có những nếp nhăn mà sự nghèo khổ hoặc trác
táng đã hằn lên khuôn mặt đàn ông đang độ trẻ trung.
- Anh là ai? - Nàng thì thầm.
Khuôn mặt anh ta trở nên sinh động.
- Tôi đã nói rồi: tôi là gió. Còn cô?
- Tôi là ngọn heo may.
Anh ta cười phá lên và nắm hai vai
nàng.
- Gió và heo may gặp nhau thì họ làm gì? - Anh ta thì thầm.
Anh ta tì nhẹ vào người nàng. Nàng lại cảm thấy mình nằm trên đám cỏ
khô, và cúi sát bên trên mặt nàng là cái miệng dài, nhạy cảm của anh ta. Có
một nếp gấp nhỏ ở khóe môi làm nàng sợ, không hiểu vì sao. Một nếp nhăn
mỉa mai, hơi độc ác, nhưng ánh mắt nhìn nàng thì âu yếm, vui vẻ.
Anh ta giữ nguyên tư thế của mình, cho đến khi nàng bị lôi cuốn trước sự
thúc giục đó và là kẻ đầu tiên nhích đến gần anh ta. Lúc ấy anh ta cúi xuống
hôn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.