TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 509

đã bắt đầu cho rằng mình sẽ thoát ra được, dù thế nào chăng nữa. Đừng
khóc, cô gái tốt bụng ạ..
Hai cô cháu ngủ cạnh nhau. Bácbơ phải dậy làm việc ngay từ lúc tờ
mờ sáng. Angiêlic thoe chị ta vào gian bếp của quán ăn. Bácbơ cho nàng
hai cái bánh ngọt nhỏ.
Angiêlic bước theo con đường dẫn đến làng Lôngsăng. Qua cửa ô Xanh-
Ônôrê và đi hết đường Săng Elidê, nàng tới xóm Nơiy mà Bácbơ dặn. Nàng
cũng chưa biết sẽ làm gì. Đứng nhìn con từ xa, có lẽ thế. Và nếu thấy
Phơlôrimông đến chơi gần nàng, thì sẽ tìm cách nhử con lại bằng một chiếc
bánh.
Nàng hỏi đường đến nhà mẹ Mavô, và khi gần tới nơi, nàng thấy một đám
trẻ con nô đùa trên đất bụi, có một em gái khoảng mười ba trông coi. Lũ trẻ
trông khá bẩn thỉu và có vẻ ít được chăm sóc, nhưng dáng dấp khỏe mạnh.
Nàng cố tìm mà không thấy Phơlôrimông.
Một người đàn bà to béo ra khỏi nhà. Đoán đây là bà vú nuôi, Angiêlic
quyết định đi vào trong sân hỏi:
- Tôi muốn được vào thăm hai cháu nhỏ mà bà Phalô Xăngxê gửi nuôi.
Bà nông dân này to béo, vạm vỡ, tóc thẫm màu. Bà ta nhìn nàng chằm chặp
lộ vẻ nghi ngờ.
- Chị đem tiền đến hay sao?
- Thế tiền gửi nuôi trẻ hãy còn thiếu ư?
- Lại chả thiếu! - Bà kia nổi cáu - Với số tiền bà Phalô đưa lúc tôi nhận
chúng, cộng với tiền chị người ở đưa cho tôi sau này, lẽ ra không thể nuôi
hai đứa được hơn tháng. Và từ đó, chẳng có thêm được một xu nhỏ, một mớ
rau! Tôi đã đi Paris đòi nợ, nhưng họ chuyển đi rồi. Chẳng phải đó là cung
cách
bòn rút của đám thầy kiện sao?
- Chúng nó đâu rồi?
- Ai kia?
- Hai đứa trẻ.
- Tôi biết sao được? - Bà vú nhún vai nói - Trông coi con cái những người
trả tiền nuôi, tôi đã bận ngập đầu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.