TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 514

Mụ Ba Lan cùng đi với nàng đến gặp lão Mathiơ - béo. Để tiếp họ, lão ta
nâng cao tấm rèm đỏ chót ngăn chia cái bục trên xe ra làm đôi, và đưa hai
phụ nữ vào, như mời hai phu nhân quý tộc vào phòng khám bệnh riêng của
lão.
Ông chủ đã dùng hai bàn tay cao quý đích thân bôi một thứ thuốc mỡ, do
chính ngài pha chế, lên da bé Canto, và hứa rằng mụn nhọt sẽ lặn trong
vòng một tuần lễ. Sau này, lời tuyên đoán tỏ ra chính xác: các mụn nhọt
biến hết, để lộ ra một cậu con trai bé xíu, bụ bẫm, thích yên tĩnh, có nước da
trắng, mớ tóc hung uốn cong, trông hồng hào khỏe mạnh.
Đối với Phơlôrimông, lão Mathiơ - béo không có những lời khích lệ như
vậy. Lão nâng chú bé lên rất thận trọng, khám xét kỹ, cố làm bé mỉm cười,
rồi đưa trả Angiêlic. Đoạn lão gãi cằm, vẻ bối rối. Angiêlic lo hết hồn.
- Cháu nó thế nào hở bác?
- Không. Nó phải ăn; lúc đầu thì ăn ít thôi. Sau này, thì ăn được nhiều bao
nhiêu, tốt bấy nhiêu. Có lẽ như vậy, cháu sẽ có da có thịt thêm một chút. Nó
lên mấy khi cô xa nó?
- Hai mươi tháng, chưa tròn hai tuổi.
- Ở tuổi đó, đã phải quen với đau buồn và thiếu thốn, thật không tốt.
Mathiơ-béo nói ra vẻ đùa rỡn. Bắt đầu quen với
cái đo ngay từ lúc mới sinh hoặc khi lớn hơn tuổi đó thì đỡ hơn. Còn đối
với những cháu nhỏ đã bắt đầu hiểu tí chút về cuộc sống, thì sự đau khổ
không đè ụp xuống đầu chúng quá đột ngột và quá tàn nhẫn.
Angiêlic ngẩng đôi mắt ngấn lệ nhìn lão Mathiơ-béo. Nàng tự hỏi: sao một
gã vũ phu thô thiển, nói oang oang như lão, lại biết được những điều tinh tế
dường ấy?
- Liệu cháu có sắp chết không?
- Có lẽ không đâu.
- Dù sao, xin bác cho cháu ít thuốc - Nàng van nài.
Lão lang băm đổ một thứ thuốc bột bằng lá sao khô tán nhỏ vào một túi
giấy, và dặn phải sắc cho đứa bé uống mỗi ngày một ít.
- Thuốc này sẽ tăng thêm sức cho nó.
Suy nghĩ một lát, lão nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.