TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 530

- Nói đi có thật mi muốn thế không?
Tất nhiên! Angiêlic không thể nói mình muốn thế nào. Và nàng lắc đầu.
Giọng ngọt như đường, hắn nói:
- thế thì được, để xem. Bắt một con gà tơ xinh xắn thế này phải đau đớn, thì
thật tội nghiệp. Có lẽ chúng ta thỏa thuận với nhau, phải thế không?
Hắn lướt ngón tay xuống dưới cằm nàng, buộc nàng phải ngẩng đầu lên.
Hắn huýt lên một tiếng sáo thán phục.
- Chà! Chà! Những cái răng hạt dưa mới xinh xắn làm sao! Nào cười với ta
đi!
Những ngón tay béo múp của hắn nhè nhẹ vuốt ve chiếc cổ mảnh, xoa xoa
đôi vai tròn trĩnh. Nàng lùi lại, không nén khỏi rùng mình ghê sợ. Hắn cười
đến rung cả bụng lên. Đôi mắt của nàng nhìn hắn trân trân. Cuối cùng, mặc
dù tầm vóc to lớn của hắn áp đảo nàng, hắn lại tỏ ra lúng túng trước tiên.
Hắn nói tiếp:
- Bây giờ ta thỏa thuận với nhau nhé! Mi sẽ đi với ta về buồng của ta. Sau
đó mi sẽ được trả về với lũ kia, nhưng đám lính sẽ để một mình
mi lại, không đánh đòn. Bằng lòng chứ bé con?
Hắn phá lên cười, đưa cánh tay lực lưỡng kéo nàng lại gần, rồi hắn hôn
chùn chụt lên má nàng, những cái hôn nhầy mỡ, đầy thèm khát. Chạm phải
đôi môi ướt át, sặc mùi thuốc lá và rượu nho, nỗi uất giận trào lên trong
người Angiêlic. Nàng uốn mình như một con lươn để tránh những cái hôn
của hắn. Chiếc dây lưng và tua gù trên bộ quân phục của hắn chà xát ngực
nàng. Rốt cuộc nàng luồn ra khỏi tay hắn, và vội vã khoác chiếc áo rách lên
người.
Tên khổng lồ ngạc nhiên hỏi:
- Ơ kia! Gì thế này? Mày không hiểu tao muốn tránh cho mày trận đòn à?
Angiêlic trả lời giọng kiên quyết:
- Rất cảm ơn ông, nhưng tôi ưng chịu đòn hơn.
Yêu tinh há hốc miệng, ria mép rung rung, và mặt hắn đỏ tía lên:
- Cái gì... mày nói gì?
Angiêlic nhắc lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.