TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 532

lấy gì làm thích thú. Họ lập thành đội "tuần tra ngồi" hay "tuần tra ngủ".
Họ vừa mới rút cỗ bài cùng tẩu thuốc ra thì cô gái mình trần này bị quẳng
vào giữa đám. Gã đại úy ra lệnh nào gào rống inh tai như vậy chẳng còn ai
nghe thủng tiếng nào nữa. Một người trong bọn nói:
- Lại một con bé bị ngài đại úy can trường của chúng ta ăn hiếp đây.
Angiêllic co duỗi tay chân, mình mẩy đau nhừ. Đám tuần tra vui vẻ nhìn
nàng. Họ đã nhồi thuốc vào tẩu và chia xong cỗ bài. Nàng ngập ngừng bước
ra phía cửa trạm gác. Không ai cản nàng lại. Nàng thấy mình đã ở ngoài
đường trong ngõ hẻm của phố Xanh-Lơfroa, con đường này đi từ phố
Xanh-Đơni qua pháo đài Satơlê đến cầu Săngriơ.
Người qua kẻ lại tấp nập. Angiêlic nhận ra mình đã được tự do. Nàng vụt
chạy như điên.
CHƯƠNG 62
- Suỵt! Bà Chúa thiên thần ơi! Chúa Thiên thần ơi! Coi chừng đấy! Đừng đi
quá nữa!
Nghe giọng nói của mụ Ba Lan, Angiêlic dừng bước. Nàng đã tới gần tháp
Nexlơ. Nàng liền quay đầu lại và nhìn thấy mụ ta trong bóng tối một cổng
vòm, đang giơ tay vẫy nàng. Angiêlic lững thững quay lại. Mụ Ba Lan thở
dài:
- Chao ôi! Tội nghiệp cho cô! Một cuộc vây ráp dữ dội làm sao!
- Sao chị ngăn không cho tôi về tháp Nexlơ?
- Sao à? Rôđôgôn - Ai Cập và quân của nó đang ở đó.
Mặt Angiêlic trắng bệch. Mụ Ba Lan nói tiếp:
- Nếu cô thấy cảnh chúng nó hốt bọn này ra như thế nào, không kịp lấy
quần áo nữa! Thế mà tôi cũng kịp quơ được cái tráp nhỏ của cô và con khỉ
nữa, tôi để cả ở phố Thung lũng Ái tình trong nhà bạn của Xinh trai ấy, nó
thường vẫn đưa gái đến đấy.
Angiêlic hỏi:
- Các con tôi ra sao?
Mụ liến thoắng nói tiếp:
- Còn Calăngbrơđen chẳng ai biết hắn có sao không. Có lẽ bị giam, hoặc bị
treo cổ rồi cũng nên... Có người bảo trông thấy hắn nhảy xuống sông Xen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.