TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 540

Yêu tinh trở nên đăm chiêu, và Angiêlic run lên. Cuối cùng hắn đưa tay ra,
nắm lấy eo lưng nàng và thô bạo kéo nàng về phía mình.
Hắn nói vẻ kiêu hãnh:
- Cái mà ta muốn... cái mà ta muốn... Hắn ngập ngừng. Cuối cùng hắn nói:
- Ta muốn cả một đêm... Mày hiểu không? Không phải một lúc ngắn ngủi
như tao hẹn trước đây, mà là cả một đêm đấy.
Hắn thả nàng ra và lại cầm chiếc
tẩu, nhìn nàng hằn học:
- Như thế cho mày hết làm điệu, cô nàng nết na! Thề nào? Giao hẹn thế
nhé?
Nàng gật đầu và không thốt lên lời.
Viên đại úy gào to:
- Trung sĩ!
Một tên thuộc hạ chạy tới.
- Năm người và cả ngựa. Và rảo cẳng lên!
***
Tốp lính dừng lại vừa tầm trông thấy trại của bọn Bôhêmiêng. Viên đại úy
ra lệnh:
- Hai đứa ra đằng kia, sau cánh rừng nhỏ, đề phòng tụi nó chuồn ra cánh
đồng. Con bé kia đứng ở đây.
Với trực giác của loài thú quen với đêm tối, bọn Bôhêmiêng đã ngó ngay về
phía đường cái, và tụ lại thành nhiều nhóm, viên đại úy và bọn lính tiến lên,
còn hai tên khác đã được phân công đi vòng theo hướng khác.
Angiêlic đứng lại trong bóng tối. Nàng nghe viên đại úy tuần tra vừa chửi
tục luôn mồm vừa giảng cho tên trùm bộ lạc rằng tất cả mọi người, đàn ông,
đàn bà, trẻ con phải ra xếp hàng trước mặt hắn. Họ phải điểm danh. Đó là
một thủ tục bắt buộc, do những vụ lộn xộn đêm qua tại hội chợ Xanh-
Giécmanh. Sau đó mọi người sẽ được vô sự.
Yên tâm, bọn du đãng tuân lệnh.
Viên đại úy nói oang oang:
- Con bé kia, lại đây!
Angiêlic chạy ù đến, viên sĩ quan nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.