TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 542

Phố Thung lũng Nghèo ở ngay sau lưng nhà ngục Satơlê, cách đây có vài
bước. Không đi chậm lại, nàng đến quán "Gà quay vàng", đi thẳng vào bếp.
Bácbơ ngồi đó, vẫn dáng điệu mệt mỏi, đang vặt lông một con gà già.
Angiêlic đặt đứa bé vào lòng chị ta. Nàng thở hổn hển.
- Canto đây, em hãy trông nom nó cho tôi, hãy che chở nó. Hứa với tôi là
em không bỏ rơi nó, dù có xẩy ra chuyện gì đi nữa.
- Cháu xin thề với bà như vậy.
- Nếu Buốcgutx chủ của em có phát khùng lên...
- Thì, thưa bà, cháu sẽ nói dối ông ta. Cháu bảo rằng đó là con của cháu.
- Tốt lắm... Giờ thì, Bácbơ ơi... Em hãy đi lấy tràng hạt của em.
- Thưa bà, vâng ạ.
- Và hãy cầu xin Đức mẹ Maria cho tôi...
- Vâng, thưa bà.
- Bácbơ này, em có chút rượu mạnh nào không?
Angiêlic nắm lấy chai rượu, tu một hơi dài. Nàng tưởng mình sắp ngã vật
xuống nền đá, và phải vịn vào bàn. Nhưng một lúc sau mắt nàng đã nhìn rõ
hơn, nàng cảm thấy một luông hơi ấm dễ chịu
lan khắp cơ thể. Bácbơ nhìn nàng chòng chọc, mắt trố ra:
- Thưa bà, tóc bà đâu rồi?
Angiêlic nói giật giọng:
- Làm sao tôi biết được. Tôi còn có nhiều chuyện cần làm hơn là đi tìm bộ
tóc.
Nàng bước ra cửa.
- Bà đi đâu bây giờ?
- Tôi đi tìm Phơlôrimông.
CHƯƠNG 63

Một pho tượng được dựng ở đầu góc một ngôi nhà vách đất. Nguyên đó là
một pho tượng Đức Chúa cha trên trời, ăn cướp được ở nhà thờ Đức Thánh
Pie - chăn bò. Nhưng ở đây các con chiên chỉ toàn dâng lên tượng Chúa
những lời nguyền rủa tục tĩu. Đi qua nơi đó, còn phải vượt thêm một quãng
đường chằng chịt những lối mòn nhớp nhúa ghê tởm mới tới được Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.