TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 547

Nàng lùi lại quan sát cánh cửa. Ổ khóa có vẻ chắc chắn nhưng có thể làm
long bản lề ở hai bên rìa tường ọp ẹp. Nàng lấy móng tay cào vào mặt
tường.
Bỗng nàng nghe thấy một tiếng động lạ sau lưng. Một tiếng rúc rích, mới
đầu còn nén lại, dần dần to lên, cho đến khi bật thành tiếng cười ầm ĩ.
Angiêlic quay phắt lại, và trông thấy Hành khất Đại đế ở ngay lối đi vào
cửa.
Con quái vật đó bíu tay vào một cái xe thấp có bốn bánh. Hắn cứ trườn đi
bằng cách đẩy xe đi như thế, di chuyển qua những dãy hành lang trong cái
mê cung đáng sợ này.
Từ ngưỡng cửa căn phòng, lão nhìn người thiếu phụ bằng con mắt độc ác.
Tê liệt vì hoảng sợ, Angiêlic nhớ lại đã từng thấy con người này xuất hiện ở
giữa khu nghĩa địa Xanh-Inôxăng.
Lão vẫn cười rộ lên, xen những tiếng nấc cụt ghê rợn làm rung chuyển cả
tấm thân tàn tật với đôi chân ngắn cũn, khập khiễng gầy như ống sậy. Rồi
vẫn
không ngừng cười, lão ta không đến chỗ nàng, mà đi chếch qua phòng.
Nàng chợt nhận ra ở trên tường có một cái chiêng mà nàng đã từng thấy
trong các phòng khác. Một thanh sắt nằm trên sàn.
Hành khất Đại đế sắp sửa đánh chiêng, và nghe hiệu lệnh đó, từ những nơi
sâu thẳm của ngôi nhà, tất cả bọn ăn mày trộm cướp, tất cả những ma quỷ
trong địa ngục này... sẽ xông vào Angiêlic, vào Phơlôrimông.
Nhưng mắt con thú, với cổ họng bị rạch ngang, đã đờ dại đi rồi.
Một tiếng nói cất lên:
- Ôi, chị đã giết nó rồi!
Cũng trên ngưỡng cửa ấy, nơi tên Vua hành khất đã xuất hiện khi nãy, một
cô gái trẻ, chỉ già dặn hơn đứa trẻ con chút ít, với gương mặt phúc hậu như
Đức thánh mẫu.
Angiêlic trân trân nhìn con găm đỏ lòm máu. Rồi nàng trầm giọng xuống:
- Đừng kêu, kẻo tôi lại buộc giết cô đấy!
- Ồ không đâu! Em sẽ không kêu đâu, em rất mừng là chị đã giết được nó.
Cô gái nhỏ đến gần hơn và thì thào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.