TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 548

- Không có ai can đảm giết nó. Ai cũng sợ nó. Mà nó chỉ là một thằng thấp
tè, bỉ ổi.
Rồi cô ngước đôi mắt đen nhìn Angiêlic:
- Nhưng chị phải chạy đi thôi, nhanh lên!
- Em là ai thế?
- Em là Rôdin, vợ sau cùng của tên Vua đó.
Angiêlic giắt dao vào thắt lưng, bàn tay của nàng chìa ra, run
run đặt lên chiếc má tươi mát, hồng hào.
- Rôdin ơi, hãy giúp chị. Con chị ở sau cánh cửa này. Thằng Giăng Thối rữa
đã khóa cửa nhốt nó ở trong. Chị phải đưa nó ra.
Cô gái nói:
- Chìa khóa đôi cánh cửa này kia kìa. Giăng Thối rữa đã đưa chìa khóa ấy
cho tên Rôlanh Ngồi xổm này giữ. Trong chiếc xe lăn của hắn ấy.
Cô bé cúi xuống đống thịt bất động, vẻ tởm lợm. Angiêlic tránh không nhìn.
Rồi Rôdin vươn thẳng người lên.
- Đây rồi.
Cô gái tự tra chìa khóa vào lỗ khóa, tiếng kêu lách cách. Cửa mở, Angiêlic
chạy xô vào, ôm lấy Phơlôrimông. Linô đang bế nó trên tay. Đứa trẻ không
khóc, cũng không kêu, nhnưg người bé lạnh như băng, và đôi tay nhỏ xíu
bíu chặt đến nỗi nàng gần nghẹt thở.
Nàng bảo Rôdin.
- Giờ em giúp chị ra khỏi nơi này.
Linô và Flipô túm lấy váy nàng. Nàng vùng ra:
- Tôi không thể đem tất cả mấy người cùng đi được.
Nàng giẫy ra khỏi những bàn tay đen đủi, đầy bụi đất, nhưng hai đứa nhỏ
ranh mãnh vẫn lằng nhằng chạy theo.
- Bà chúa Thiên thần ơi! Đừng bỏ chúng cháu.
Rôdin kéo họ lên cầu thang, chợt đưa ngón tay lên miệng.
- Suỵt! Có ai đi lên!
Tiếng bước chân nặng chịch vang lên trên mặt sàn phía dưới.
- Thằng Bavôtăng đần độn đấy. Ta đi lối này vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.